Edit + beta: Iris
Bên kia. Trang Dĩnh tìm mẹ Trang nửa ngày trời, cuối cùng cũng tìm được ở góc đường, vội vàng đỡ lấy bà: "Mẹ, mẹ đi đâu thế, con tìm mẹ lâu muốn chết."
Trần Khánh Linh, hay đúng hơn là mẹ của Trang Dục, đi tới mỉm cười nắm tay con gái mình.
"Mẹ đi một mình hả." Bà không còn trẻ, nhưng mỗi cử chỉ đều lộ vẻ hơi ngây thơ, bĩu môi, "Cha con, lão già kia, đại thọ lại nhất định muốn mở họp, rõ ràng đã đồng ý sẽ ở cùng nhau. "
Trang Dĩnh vỗ vào mu bàn tay của mẹ cô: "Đâu nào, cha vừa dừng cuộc họp, quay lại thì không thấy mẹ ở đó, cha tìm mẹ khắp nơi, sai sử con cả buổi. "
Mẹ Trang lúc này mới hài lòng cười đắc ý, hừ nói: "Vầy còn được, đến đại thọ còn mở họp, lát nữa xem mẹ xử đẹp ông ấy thế nào."
Hai người vừa đi vừa trò chuyện, nhưng Từ Kiêu ở sau hoa viên thì không gì, anh đang vắt óc chuẩn bị gặp mặt gia trưởng, kết thúc một cách lặng lẽ, đơn giản và không khoa trương.
Anh ngồi trong một cái đình khá vắng vẻ trên lối đi nhỏ ở hòn non bộ, bởi vì đã gần đến mùa đông, giữa trưa cũng không nóng lắm, ánh mặt trời xuyên qua đình hoa, tản mát thành những bóng hoa mỏng manh trên mặt đất xanh tươi, Từ Kiêu bưng đĩa đồ ăn, vui vẻ ăn một mình.
Anh một mình ở chỗ này cũng tốt, chủ yếu là không biết khi nào Trang Dục mới về, trước đó anh một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-phao-hoi-toi-lai-noi-tieng-lan-nua/3208985/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.