Edit + beta: Iris
Trang Dục vừa mới đi vào hậu trường và mở cửa, anh đột nhiên nở nụ cười.
"Sao anh lại đến đây vậy."
Từ Kiêu tiến lên hai bước, Trang Dục rất tự nhiên mà vươn tay ôm lấy Từ Kiêu.
"Làm sao, anh không thể tới sao?" Từ Kiêu nép vào trong ngực Trang Dục, nhỏ giọng nói.
"Không có." Trang Dục vỗ vỗ đầu anh, "Chỉ là không ngờ được nhìn thấy anh sớm như vậy thôi."
"Sớm như vậy? Anh thấy cậu đang muốn cho toàn thế giới biết thì có." Ngụy Cảnh Thăng sâu kín thò đầu ra, Trang Dục: "..."
Ở bên kia, Chu Văn cũng xuất hiện.
Hắn nói với giọng điệu lên án: "Anh à, vì lời nói của anh mà điện thoại của em suýt nữa bị nổ tung rồi có biết không?!"
Trang Dục: "."
Trang Dục buông Từ Kiêu ra, Từ Kiêu bắt gặp ánh mắt "Sao những người không liên quan này lại ở đây?", xấu hổ xoa xoa mũi: "Ừm thì, ba người tụi anh cùng đến."
Ngụy Cảnh Thăng cười tủm tỉm nói: "Không quấy rầy anh một ngày sẽ chết sao?"
"Căng thẳng vậy làm gì?" Trang Dục hai tay ôm vai Từ Kiêu, nhàn nhã đóng cửa lại.
"Em còn hỏi anh? Bây giờ chị gái em cũng biết rồi," Ngụy Cảnh Thăng nhíu mày, "Xảy ra động tĩnh lớn như vậy, em nên nghĩ cách giải thích với lão gia tử đi."
"Hơn nữa, fans rất không hài lòng, bên hợp đồng cũng nói đợi thêm một thời gian nữa." Ngụy Cảnh Thăng hít một hơi thật sâu, cau mày nhìn y, "Em nói mà không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-phao-hoi-toi-lai-noi-tieng-lan-nua/3208980/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.