Edit + beta: Iris
Có đạo diễn Tôn mở đầu, những người khác cũng tới kính rượu.
Mặc dù có Trang Dục chắn giúp anh mấy ly, nhưng ngặt nỗi quá nhiều người, cuối cùng Từ Kiêu vẫn hơi say.
Ngày hôm sau, Từ Kiêu liền bay về thành phố A với Trang Dục.
Nói thế nào nhỉ, sau khi đóng máy, ngày tháng của Từ Kiêu rất rảnh rỗi thảnh thơi.
Anh quay xong đại ngôn quảng cáo mà lúc trước Ngụy Cảnh Thăng nói thì không còn bận gì nữa, làm một người nhàn tản. Trang Dục thì không được như vậy, khó lắm mới đóng máy Nhiếp Chính Vương, lại còn phải ngựa không ngừng vó tham gia tuyên truyền, phỏng vấn gặp mặt, còn phải chuẩn bị show truyền hình - tóm lại bận hơn anh rất nhiều.
Một ngày nọ, Từ Kiêu nhìn thấy lịch trình của Trang Dục thì muốn nổ tung, không khỏi cảm thán.
Cũng chỉ có người trẻ tuổi mới có tinh lực làm liên tục như vậy, đổi lại là anh, cho dù có trẻ lại vài tuổi cũng không chịu nổi như vậy a!
Mấu chốt là đã bận đến cỡ đó mà mỗi ngày Trang Dục đều quay về nhà, về nhà xong rồi còn đủ tinh lực để giao lưu tình cảm với tiểu huynh đệ của anh.
Từ Kiêu thật sự bội phục.
Ví như tối hôm qua.
"Em... Rốt cuộc em được chưa vậy, làm nhanh lên!" Từ Kiêu đỏ mặt.
Trang Dục cắn lên cổ anh, vùi đầu vào cổ anh, hừ một tiếng: "Đàn ông không thể nói không được."
Từ Kiêu: "... Vậy em nhanh lên."
"Nhưng càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-phao-hoi-toi-lai-noi-tieng-lan-nua/3208975/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.