Cố Đường dồn tất sức lực mà bật khóc.
Khuôn mặt nhỏ cũng đỏ bừng cả lên.
Nhưng không phải do mệt mà là do hưng phấn!
Đời trước từ khi bắt đầu có ý thức cậu đã phải nằm trên giường bệnh chờ chết, sức khoẻ của người bình thường đối với cậu là một điều xa xỉ.
Bây giờ thì không như vậy nữa!
Vừa mới tăng 20 điểm giá trị sinh mệnh còn thêm cả cây phô mai Cố Lân cho cậu ăn lúc nãy nữa, Cố Đường cảm thấy thể trạng của mình tốt chưa từng có. Nếu mà chân không ngắn thì một hơi chạy 3000m cũng không thành vấn đề.
Thân thể trẻ con này không thể nào chạy bộ được nhưng dùng sức lực chạy 3000m để mà khóc thì vẫn là có thể.
Làm động tĩnh thật lớn!
"Đốt cháy" nơi này!*
*ý bé nó là kiểu làm nóng sân khấu đồ đó.
Không tin là bảo mẫu vẫn dám trộm con, hừ hừ!!
Vương Tố Nga quả thật bị đứng hình.
Bà thế nào cũng không ngờ đứa trẻ mà bà mua về cổ họng chưa từng phát ra nổi một tiếng thế mà khóc long trời lở đất đến thế. Chấn động đến mức khiến đầu óc bà ong ong, trong nhất thời không biết là nên ôm Cố tiểu thiếu gia đi trước hay là bịt miệng Cố Đường lại trước.
So với bảo mẫu thì Cố Khải Niên cách cậu gần nhất, cũng là người chịu sát thương lớn nhất.
"...."
Cố Khải Niên hai đời rồi chưa từng nghe qua động tĩnh nào lớn đến vậy.
Bé sữa nhỏ ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-phao-hoi-toi-con-co-the-co-y-xau-gi-chu/2801493/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.