“Hạo Phong?”
Khúc Thiên Dao có thể cảm nhận được xung quanh có ánh sáng, nhưng lại không nghe thấy tiếng Mẫn Hạo Phong ấn công tắc mở đèn, cậu không nhìn thấy mà chỉ có thể nghiêng đầu lắng nghe âm thanh xung quanh.
“Anh ở đây, nào, tiến lên phía trước.” Mẫn Hạo Phong nhỏ giọng bên tai Khúc Thiên Dao, chậm rãi dẫn cậu đi vào trong, Khúc Thiên Dao dựa theo trí nhớ của cậu, chú ý đến dưới chân, đi đến phòng khách, cậu cúi người lần mò trên bàn mới tiện tay thả đồ trên tay xuống, trong khoảng thời gian ấy, Mẫn Hạo Phong chưa bao giờ buông tay.
Khúc Thiên Dao mơ hồ đoán được Mẫn Hạo Phong muốn làm gì, nhưng lại không tiết lộ, trong đầu cậu đọc qua lời thoại và phản ứng của chính mình mấy lần, ngay lúc Mẫn Hạo Phong buông tay, cậu liền nói ra một hơi.
Lúc đầu cậu còn sửng sốt, nhưng sau khi định thần lại, trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc, quay đầu lại: “Hạo Phong, anh đây là đang làm gì?”
Mẫn Hạo Phong nhìn xuống một loạt hành động của Khúc Thiên Dao, thở dài nói: “Không cần phải miễn cưỡng bản thân như vậy.”
Khúc Thiên Dao nghe xong cảm xúc vụt tắt, vô tội nói: “Tại thông minh quá một lúc là đoán ra được, trách em à, nhưng mà anh làm những thứ này em thật sự có hơi kinh ngạc, anh làm khi nào vậy?”
Trong phòng có những bóng đèn nhỏ đặt thành hình trái tim, ở giữa phủ đầy cánh hoa hồng, bên trái có chữ I, bên phải có chữ U, bên cạnh còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-phao-hoi-toi-co-duoc-con-cua-ba-tong/3701813/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.