Khúc Thiên Dao không hiểu sao bị kẹt ở giữa, cảm thấy mình thực sự rất oan ức: “Tôi nhất định phải trả lời sao?”
“Phải!”
“Phải!”
Gần như đồng thanh nói ra, trực tiếp ngăn cản ý tưởng đùn đẩy của Khúc Thiên Dao, cậu rụt cổ nói: “Vậy… tạm thời như lời Mẫn Hạo Phong nói.”
Sắc mặt Mẫn Hạo Phong tối sầm, nói: “Tạm thời là có ý gì?!”
“Anh đừng dọa Thiên Dao nữa.” Lương Gia Hứa trực tiếp đứng ở giữa hai người, “Anh không hiểu ý của Thiên Dao sao? Ý em ấy chính là không còn cách nào mới đồng ý anh đó!”
Khúc Thiên Dao: “…?” Sao tôi lại không biết mình có ý này vậy?
“Khúc Thiên Dao.” Mẫn Hạo Phong giận tái mặt, vòng qua Lương Gia Hứa, trực tiếp nắm lấy tay Khúc Thiên Dao, kéo cậu ra ngoài.
Khúc Thiên Dao bị kéo đi thất tha thất thểu, lại không thể thoát ra được, đành phải nói lời tạm biệt với Lương Gia Hứa trước: “Gia Hứa, tôi đi trước, gặp lại sau. Lát nữa nhớ tắt đèn và khóa cửa nha…”
Cậu chưa kịp nói hết câu đã bị kéo đi, chỉ để lại trong phòng một âm thanh còn đọng lại.
Mẫn Hạo Phong ném người vào xe, nhấn ga và rời khỏi công ty với tốc độ tối đa cho phép – mặc dù không thể chạy quá nhanh trong thành phố.
Khúc Thiên Dao sau khi lên xe cậu sờ tìm di động, vừa bấm vào tên Lương Gia Hứa, Mẫn Hạo Phong liền giật lấy điện thoại của cậu, cậu bất mãn nói: “Anh làm gì vậy? Trả lại cho tôi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-phao-hoi-toi-co-duoc-con-cua-ba-tong/3701802/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.