Khúc Thiên Dao bị lời nói của Mẫn Hạo Phong suýt chút nữa làm cho nghẹn chết, cậu kinh ngạc nhìn hắn: “Mẫn Hạo Phong, anh… anh có biết mình đang nói cái gì không?” 
“Nói tiếng Trung.” Mẫn Hạo Phong nói: “Nếu cậu muốn, tôi có thể giúp cậu dịch sang ngôn ngữ khác.” 
“Anh… anh nghiêm túc đấy à?” 
“Đúng” 
Nhìn thấy ánh mắt kiên định của Mẫn Hạo Phong, Khúc Thiên Dao hơi co người lại, nở nụ cười ngây thơ vô tội nói: “Anh coi tôi đẹp trai nhường này, đi làm tài xế cho anh chẳng phải là lãng phí sao?” 
“Khúc Thiên Dao.” Mẫn Hạo Phong hạ giọng, “Đừng giả ngu với tôi.” 
Khúc Thiên Dao rụt cổ lại, trên mặt lộ vẻ ấm ức: “Tôi đã rối lắm rồi, anh đừng thêm phiền phức cho tôi nữa.” 
“A Dao, tôi…” 
Khúc Thiên Dao giơ tay cắt ngang lời nói tiếp theo của Mẫn Hạo Phong, nhỏ giọng nói: “Coi như tôi cầu xin anh. Tôi hứa với anh, chờ chuyện này giải quyết xong, tôi sẽ cùng anh nói chuyện đàng hoàng có được không?” 
“Được.” Mẫn Hạo Phong giơ tay xoa đầu Khúc Thiên Dao, “Nếu cậu có cần gì thì cứ nói với tôi, vòng tay của anh luôn rộng mở với cậu.” 
Khúc Thiên Dao vốn định lườm hắn, bỗng cơn buồn nôn ập đến, cậu che miệng lao vào nhà vệ sinh, nôn ra hết những gì vừa ăn vào trong bụng. 
Mẫn Hạo Phong: “…” 
Khi Khúc Thiên Dao đi ra, cậu thấy Mẫn Hạo Phong vẫn còn ở đó, hắn đang lo lắng hỏi thăm tình hình của mình, kết quả nhìn thấy nỗi oán 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-phao-hoi-toi-co-duoc-con-cua-ba-tong/3701800/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.