"Cậu... cậu là Sở Ngọc?"
Thời Húc Trạch ngây người nhìn người trước mắt, nhất thời không phản ứng kịp.
"Không thì sao?" Sở Ngọc chán ghét hỏi ngược lại: "Anh chạy tới đây làm gì? Không phải tôi đã nói đừng tới làm phiền tôi sao?"
Dù Sở Ngọc vô cùng ghét bỏ thái độ của gã, nhưng cơn tức của Thời Húc Trạch đã biến mất bảy tám phần, dư lại là không thể tin được.
Gã nhìn Sở Ngọc dù không vui vẫn tỏa ra ánh sáng, ngũ quan trên gương mặt đối phương rất quen thuộc, nhưng lại làm người khác cảm thấy khác một trời một vực, thật sự là không thể tin được.
Đây thật sự là thế thân dáng vẻ quê mùa, sợ hãi rụt rè, yêu đuối khiến gã nhìn không thuận mắt sao?
Thời Húc Trạch vẫn luôn cảm thấy tên thế thân Sở Ngọc này không bằng một sợi tóc của ánh trăng sáng Đào Tư Dịch của gã, nhưng giờ khắc này, Thời Húc Trạch không thể không thừa nhận trong khoảng khắc thấy Sở Ngọc, gã vậy mà thấy đối phương còn lóa mắt hơn Đào Tư Dịch.
"Cậu... Tin nhắn chia tay đó thật sự là cậu nhắn?" Thời Húc Trạch miễn cưỡng hoàn hồn hỏi.
Thời Húc Trạch nổi giận đùng đùng muốn hỏi tội Sở Ngọc, nhưng sau khi thấy Sở Ngọc khác xa ấn tượng trước kia của gã, không biết tại sao lại chột dạ, thái độ chất vấn cũng yếu hơn nhiều.
Chỉ là Sở Ngọc cũng không nhận tình của gã, không kiên nhẫn nói: "Đương nhiên là tôi, sau này tôi và anh không còn quan hệ gì nữa. Anh còn có chuyện gì không? Không thì cút, sau này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-phao-hoi-the-than-ta-mang-thai-nhai-con/230033/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.