Nhận ra ý tứ của Sở Ngọc, Thời Tranh suýt không giữ được vẻ mặt bình tĩnh.
Sở Ngọc một chút cũng không giống như bên bị bao dưỡng, dáng vẻ hào phóng như cậu mới là bên A, không cảm thấy xấu hổ một chút nào: "Nếu như là hợp đồng bao nuôi, ít nhất phải thêm một điều khoản bắt buộc bên kia phải đáp ứng nhu cầu tình dục mới được đúng không?"
"..." Hầu kết Thời Tranh hơi nhúc nhích, giữ vững thanh âm trầm ổn: "Đúng."
"Còn muốn đổi cái nào không?" Thời Tranh hỏi: "Đổi xong để Hà Dược đánh ra mấy bản sao."
"Cũng không còn, chỉ là..." Dung mạo tinh xảo của Sở Ngọc lộ ra nụ cười giảo hoạt: "Tôi chỉ nói có hứng thú với hợp đồng bao nuôi, chứ chưa nói đồng ý."
"..."
Thời Tranh lập tức dừng lại, thản nhiên: "Ừ." một tiếng.
"Cậu không muốn thì thôi."
Tuy vẫn là dáng vẻ lạnh lùng nhưng Sở Ngọc không hiểu sao lại cảm thấy bầu không khí xung quanh cậu trở nên âm trầm.
Sở Ngọc cảm thấy hơi tội lỗi nên cũng không cố ý cho Thời Tranh ngồi tàu siêu tốc nữa, mắt cong môi cong nói: "Tôi còn chưa nói xong, hợp đồng bao dưỡng thì thôi đi, tôi không có kiên nhẫn chiều chuộng kim chủ. Nhưng nếu như đổi thành thỏa thuận sống chung, hai bên bình đẳng thì tôi sẽ ký."
Xuất hiện bước ngoặt, rốt cuộc Thời Tranh cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc: "Thỏa thuận sống chung?"
"Ừ, chỉ cần thay đổi các điều khoản một chút, bên A không cần cho tiền bên B, mỗi người chịu một nửa tiền thuê nhà, hai bên muốn giải ước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-phao-hoi-the-than-ta-mang-thai-nhai-con/230031/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.