Phong Tư Lạc ấn lửa giận hừng hực trong lòng xuống, đi gặp Cơ Hàn Thiên một chuyến, muốn mấy bầu linh tửu.
"Rượu này có tác dụng cực chậm, dùng linh lực còn rất khó bức ra, mỗi lần con chỉ có thể uống một chút a! Tuyệt đối không thể tham nhiều." Cơ Hàn Thiên dặn dò nàng nói.
"Được a." Cái nàng muốn chính là tác dụng chậm, dùng linh lực bức không ra!
Hai ngày nay Thư Lâm hẳn là cố ý tránh nàng, cả ngày nàng không thể gặp người khác, nàng cũng làm bộ không biết, chỉ là đưa tin cho hắn rằng nàng đã chia đồ làm hai rồi, bảo hắn có rảnh thì lại đây lấy phần kia của hắn.
Đưa tin không bao lâu thì Thư Lâm đã xuất hiện ở sân của nàng.
"Ngươi tới rồi?" Phong Tư Lạc vẫn giữ phương thức hai người bình thường ở chung, cười tủm tỉm hỏi.
"Ân." Tư Hằng nhìn chằm chằm nàng vài giây, dự cảm bất hảo lại nổi lên trong lòng.
Hai ngày trước hắn đột nhiên cảm giác hãi hùng khiếp vía vô cùng, mà ngọn nguồn đến từ chính nàng, dự cảm nói cho hắn, không có việc gì thì tận lực rời xa nàng đi, nếu không có khả năng sẽ phát sinh một chuyện không tốt.
Tu vi đến mức này như hắn thì dự cảm chính là biết trước, cơ bản sẽ không sai lầm, cho nên hai ngày nay hắn cũng tận lực tránh gặp nàng.
Bất quá hiện tại phải đến lấy đồ, đây là chuyện đứng đắn nên đương nhiên hắn sẽ tới rồi.
Hai ngày không thấy, hình như nàng có cao hơn một chút.
"Ta đã đem đồ mà chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-phao-hoi-ta-cung-su-ton-nam-chu-o-ben-nhau/874103/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.