Thời gian nửa tháng thoảng qua, Phong Tư Lạc thần thanh khí sảng đi vào địa điểm tập hợp.
Trong địa điểm tập hợp nơi nơi đều là người, lấy một cánh cửa làm phân giới, chỉ có người báo danh mới có thể vượt qua cửa phía sau, mà những người khác sẽ bị cánh cửa kia ngăn trở. Ngoài cửa là gia trưởng thân nhân tha thiết dặn dò, bên trong cánh cửa là những thí sinh thấp thỏm, âm thanh hết đợt này đến đợt khác, vô cùng ồn ào, lại cũng rất ôn nhu.
Con cháu Phong gia lần lượt vượt qua cánh cửa kia, Phong Khanh Liên là người cuối cùng, bất quá nàng cũng không đứng cùng những người Phong gia kia, mà là một mình một người đứng ở góc, thể hiện rõ mình không muốn cùng người Phong gia nhấc lên quan hệ.
Phong Tiêu xem mười mấy cháu trai kia của hắn, lại nhìn Phong Khanh Liên, trong lòng thầm nói.
Cũng không biết đại ca nghĩ như thế nào, vì sao muốn cho Phong Khanh Liên cũng tới tham gia thí luyện ở Côn Luân, trước khi đi còn đặc biệt dặn dò hắn nhất định phải bảo vệ Khanh Liên an toàn đưa đến Côn Luân, chẳng lẽ đại ca cảm thấy Phong Khanh Liên nhất định có thể vào Côn Luân?
Chờ khi nhìn thấy thân ảnh của Phong Tư Lạc, Phong Tiêu tức khắc cười: "Vi phụ ở chỗ này chờ ngươi."
"Vậy ngài cứ chậm rãi chờ xem, chỉ sợ mạng ngươi không đủ dai, đời này sẽ đợi không được ta." Phong Tư Lạc cười vượt qua cánh cửa kia.
Sắc mặt Phong Tiêu biến đổi, trừng mắt nhìn Phong Ti La, hắn thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-phao-hoi-ta-cung-su-ton-nam-chu-o-ben-nhau/248578/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.