Hôm sau dùng xong cơm sáng, Lâm Diệu thay quần áo, ngồi trong xe ngựa với Ngụy Lăng Dương, âm thầm đi về hướng phủ tướng quân.
Để tránh rút dây động rừng khiến mọi người chú ý, Lâm Diệu và những người khác đi vào bằng cửa sau. Cửa sau của phủ tướng quân nằm trong ngõ hẻo lánh, dân cư thưa thớt, người không biết, quỷ không hay.
Quản gia Đoạn phủ chờ ở chỗ này, nhìn thấy Lâm Diệu liền cung kính nghênh đón vào phủ.
"Đại nhân đang đợi ngài ở đại sảnh." Quản gia dẫn Lâm Diệu đi về hướng đại sảnh.
Khi bước đến đại sảnh, Lâm Diệu từ xa nhìn thấy một bóng người mặc y phục đen, vẻ mặt uy nghiêm. Đoạn Tề khoảng bốn mươi tuổi, nhưng không thấy già, không có râu, cũng không mập mạp, thân hình vẫn rất cường tráng, giống như thanh kiếm sắc chưa ra khỏi vỏ.
Lâm Diệu bảo Ngụy Lăng Dương chờ bên ngoài, một mình đi vào đại sảnh.
Đại sảnh cũng không có người hầu, rất yên tĩnh, hiển nhiên Đoạn Tề cũng muốn một mình nói chuyện với Lâm Diệu.
"Đa tạ Đoạn tướng quân tương trợ." Lâm Diệu đi vào đại sảnh, nhìn Đoạn Tề chân thành nói, tuy rằng cậu nói lời cảm tạ, nhưng thái độ không kiêu ngạo không siểm nịnh, rất bình tĩnh thản nhiên.
Đoạn Tề đánh giá Lâm Diệu, đôi mắt dò xét hiện lên ý cười, tán thưởng nói: "Vương gia đi Tần một chuyến, giống như thoát thai hoán cốt. Ta đã nghe nói việc vương gia làm ở Tần, thật sự là đa mưu túc trí. Nếu mẫu thân ngài biết được, chắc chắn rất vui mừng."
Mặc dù hắn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-phao-hoi-omega-cua-bao-quan/1140428/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.