Sau một lúc lâu, Hạ Lăng bị làm cho kinh ngạc không nói nên lời phục hồi tinh thần lại, lập tức thở phào nhẹ nhõm, vui mừng nói: "Ngươi không phải là người của A Quyển? Vậy thật tốt quá. Vừa rồi ta suýt bị hù chết."
Lâm Diệu cứng họng: "Ta đáng sợ như vậy sao?"
"Không đáng sợ, ngươi trông quá đẹp. Ta so với ngươi không có một chút ưu thế gì." Hạ Lăng lại xác nhận: "Ngươi thật sự không phải là người của A Quyển?"
Lâm Diệu còn chưa kịp nói, Tần Chí trước tiên đã nổi giận. Lâm Diệu là người của y, y sao có thể chịu đựng người khác liên tục gán ghép hoàng hậu của mình và kẻ khác.
"Nếu ngươi nhắc lại việc này, đừng trách trẫm thủ hạ vô tình." Tần Chí lạnh lùng uy hiếp.
Y trầm khuôn mặt, cau mày, thoạt nhìn rất dọa người.
Hạ Lăng lùi về sau, cũng không dám trêu chọc Tần Chí. Nàng cũng nghe nói qua, hoàng đế Tần quốc tàn bạo bất nhân, không nương tay với cả trẻ nhỏ, thật đáng thương một mỹ nhân như Lâm Diệu lại rơi vào ma chưởng của Tần Chí.
Nàng vẫn chưa che dấu cảm xúc, suy nghĩ trong lòng liền trực tiếp hiện ra trên mặt.
Tần Chí cau mày, tay ôm lấy Lâm Diệu đột nhiên siết chặt.
Trong lòng Lâm Diệu cũng rất khó chịu, cậu biết rõ Tần Chí không tàn nhẫn như người ngoài biết. Hơn nữa hoàn toàn ngược lại, sâu trong nội tâm Tần Chí còn lương thiện hơn bất cứ ai.
Hạ Lăng khiến Tần Chí không vui, vì vậy Lâm Diệu ăn miếng trả miếng, cũng không muốn nàng ta vui vẻ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-phao-hoi-omega-cua-bao-quan/1140397/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.