Editor: Cá mụp | Beta: Nổ (Team Lạc Hoa Lâu)
Tần Sóc nhìn hai người, hờ hững nói: "Chào cô."
Tô Điềm liếc nhìn Tần Sóc rồi lập tức cúi đầu, nhưng ánh mắt vẫn lén lút nhìn hắn.
Người này thật sự là Tần Sóc mà cô biết hồi bé ư?
Tên nhóc bẩn thỉu, đáng thương, bị người khác ức hiếp kia thật sự trở thành tướng quân của đế quốc?
Sống ở nơi to lớn như thế này.
Cô có thể trở thành bà chủ ở đây sao?
Tô Điềm duỗi tay giữ chặt Đinh Mạn.
Đinh Mạn vỗ nhẹ tay Tô Điềm an ủi. Theo Tần Sóc đi vào, sau đó bà ta kéo Tô Điềm ngồi xuống.
Tần Sóc đứng bên cạnh chờ bà ta mở miệng.
Hắn đã không còn là bé con ngồi xổm bên đống rác, đáng thương chờ mẹ đến đón nữa.
Có mẹ hay không hắn đã... không còn để bụng nữa rồi.
Bây giờ cũng chỉ là một phần trách nhiệm báo hiếu, hắn cho bà ta tiền, bà ta lấy tiền của hắn, ngoài ra thì không còn quan hệ gì cả.
Sau khi Đinh Mạn ngồi xuống, bà ta không trực tiếp đòi tiền như mọi khi, mà ra vẻ quan tâm hỏi han Tần Sóc vài câu, sau đó nói ra mục đích chính của mình: "Tần Sóc, tuổi của con cũng không còn nhỏ nữa. Hồi con còn bé, mẹ có hứa hôn cho con, con sắp xếp thời gian dắt Tô Điềm đi lãnh chứng đi."
Trong ấn tượng của Đinh Mạn, Tần Sóc vẫn luôn là bé con ngoan ngoãn.
Hơn nữa, mẹ quan tâm đến hôn nhân đại sự của con trai mình chẳng phải là điều bình thường sao?
Đinh Mạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-phao-hoi-nam-nho-chi-muon-ly-hon-nuoi-be-con/782778/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.