Editor + Beta: Nổ (Team Lạc Hoa Lâu)
Bạch Cô Cô nắm chìa khóa trong tay, cậu ngẩng đầu hỏi: "Bây giờ em có thể đi xem nhà gỗ nhỏ được không ạ?"
Tần Sóc gật đầu.
Oa, tuyệt quá đi.
Tần tướng quân mới tốt làm sao.
Bạch Cô Cô quay người bước đi.
Bạch Cô Cô đi được hai bước, cậu lại quay đầu lại, vừa vui mừng vừa có chút mắc cỡ, cậu nói: "Tướng quân ơi, em đi trước nhé."
Trời ơi, sao cậu có thể trực tiếp bỏ chạy như thế được, Tần Sóc có nghĩ mình bất lịch sự không ta?
Ông cây đã nói nhiều lần là phải làm nấm nhỏ biết lịch sự.
Không được làm tiểu yêu quái mất mặt.
Tần Sóc không hề nghĩ Bạch Cô Cô không lịch sự, hắn gật đầu, càng cảm thấy thiếu niên tràn đầy sức sống này dễ thương hơn.
Không giống như hắn, thiếu niên như một trang giấy trắng.
Bạch Cô Cô hớn hở hò reo, sau đó xoay người đi mất.
Bạch Cô Cô đi được hai bước, cậu không thể chờ thêm nữa mà chạy đi luôn.
Ngôi nhà gỗ ở ngay sân sau, vài phút sau Bạch Cô Cô đã chạy đến nơi.
Cậu vui vẻ cầm chìa khóa rồi đi dọc theo cây cầu nhỏ bắc qua hồ để ra giữa hồ.
Hòn đảo nhỏ giữa hồ tuy không lớn nhưng được thiết kế rất hoàn hảo, có một cái cây vô cùng lớn gần như có thể bao bọc toàn bộ hòn đảo.
Ngôi nhà gỗ nhỏ ở ngay dưới tàng cây.
Ở rìa cây ẩm ướt lành lạnh, rất thích hợp để nấm nhỏ sinh sống.
Bạch Cô Cô chạy tới, cậu vươn tay sờ cây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-phao-hoi-nam-nho-chi-muon-ly-hon-nuoi-be-con/782771/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.