Editor: conmeoluoi_289
" Này, Kỷ Ly, cậu không sao chứ? Làm sao lại té choáng váng ở trong nhà vệ sinh thế?"
Kỷ Ly trầm mặc, ánh mắt rủ xuống quan sát tình huống của mình — quần áo trên người ướt đẫm, thùng nước lật nghiêng về một bên ngay chân hắn, trên sàn nhà nước đọng một mảnh bóng loáng.
Sau ót mơ hồ đau, đại khái là vừa nãy ngã xuống đất bị cấn sưng lên.
"Lúc này không phải bị câm chứ? Cậu không sao chứ hả?" Đối phương qua loa lấy lệ truy hỏi, trong lời nói không nghe ra phân nửa chân thật quan tâm.
Kỷ Ly ngước mắt, không dấu vết quan sát người trước mắt, trong đầu rất nhanh liền xông ra một cái tên, "... Lâm Kiều?"
"Nhìn dáng dấp không té hỏng đầu óc, đỡ cho chúng tôi giúp cậu kêu xe cứu thương." Lâm Kiều khinh nhẹ nhướng mày, nghiêng người nhìn về phía đồng bọn chờ ở bên ngoài nhà vệ sinh.
— Mạng của tên nhà quê này, quả nhiên vừa hèn vừa cứng.
Bên ngoài tiếng cười nhạo liền chói lọi mà truyền tới, hiển nhiên đều hiểu Lâm Kiều ngầm ám chỉ.
Kỷ Ly nghe tiếng, tầm mắt y lúc này lướt qua mấy khuôn mặt trẻ tuổi bên ngoài, không ngoại lệ, trên mặt đều là vẻ trêu chọc.
Lâm Kiều không để ý Kỷ Ly đánh giá, thờ ơ lên tiếng, "Cậu đi nhà vệ sinh, còn có thể đem mình té choáng váng? Chẳng trách người ta đều nói, người xui xẻo thì ngay cả uống nước cũng bị sặc."
"Kiều ca, ngươi cùng hắn phí lời gì a, cẩn thận dính vào vị thần xui xẻo này." Có người ác ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-phao-hoi-minh-tinh-ta-noi-tieng/1108494/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.