Vũ Úc Đông dở khóc dở cười nhìn Hạ Hoài Thụy ôm chặt đu lên eo anh giống vật trang sức, đang hết sức làm nũng, nhỏ thở dài một hơi, nói: "Đi xuống, đứng đàng hoàng."
Hạ Hoài Thụy bĩu môi: "Con không thích."
"Mấy tuổi rồi mà còn làm nũng."
Vũ Úc Đông có chút bất đắc dĩ: "Con nhìn mấy bạn của mình xem, ai cũng ngoan ngoãn, rồi nhìn lại con xem, thật là hư."
Hạ Hoài Thụy nhìn Tô Hoàn đang đứng ngay thẳng nhìn cậu, xấu hổ từ trên người Vũ Úc Đông tụt xuống.
Sau khi đặt chân xuống đất, lúc này mới nhìn thấy một chị gái vô cùng xinh đẹp đứng cạnh Tô Hoàn, thò lại gần tò mò hỏi: "Chị gái xinh đẹp tên là gì vậy ạ, sao chị lại đến trường của tụi em, chị là chị gái của bạn nào sao, sao em không biết?"
Vũ Úc Đông: "... "
Đích xác là cháu ngoại trai, không thể giết.
Kêu anh là cậu, kêu Tô Tịch Nhược là chị?!
Tô Tịch Nhược cười nhìn cậu bé, cúi đầu hỏi: "Con là bạn chung lớp với Tô Hoàn sao, con tên là gì?"
"Con tên là Hạ Hoài Thụy."
Hạ Hoài Thụy rất tích cực tiến hành tự giới thiệu: "Chị gái xinh đẹp biết Tô Hoàn sao?"
Bất kỳ ai, hễ là phụ nữ đều thích người khác khen chính mình trẻ tuổi xinh đẹp, Tô Tịch Nhược cũng không ngoại lệ.
Cô nghe Hạ Hoài Thụy vẫn luôn miệng kêu cô là chị gái xinh đẹp, trên mặt hiện ra nụ cười vui vẻ, trả lời câu hỏi của Hạ Hoài Thụy: "Cô là mẹ của Tô Hoàn, con phải gọi cô là cô mới đúng."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-nu-phu-tu-nhien-co-them-dua-con-trai/174262/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.