Phòng khách, Hạ Hoài Thụy đang bận chơi game với Tô Hoàn.
Vũ Úc Lan lấy ra dĩa trái cây đã chuẩn bị từ sớm, đặt lên trên bàn phòng khách, cười nói với Hạ Hoài Thụy: "Hoài Thụy, đừng rũ bạn chơi game, chơi nhiều hại mắt."
"Dạ, con đã biết mommy."
Hạ Hoài Thụy vẫy vẫy tay: "Người lớn nói chuyện phiếm đi, đứng lo cho tụi nhỏ chúng con."
Vũ Úc Lan dở khóc dở cười nhìn Hạ Hoài Thụy.
Tô Hoàn rất có lễ phép, nói với Vũ Úc Lan: "Dạ con cảm ơn cô."
Tô Hoàn còn chưa tới thời kỳ vỡ giọng, giọng bé giống như giọng thiên sứ trên trời, mở to đôi mắt đen nhánh nhìn Vũ Úc Lan.
Vũ Úc Lan cảm giác cô sắp bị sự đáng yêu này giết chết rồi, Tô Hoàn thật là nhà con nhà người khác mà, ngoan ngoãn, hiểu chuyện lại lễ phép. Tuy rằng thoạt nhìn có hơi quái gở, nhưng đây cũng không phải là vấn đề lớn.
Vũ Úc Lan cảm giác lập trường của bản thân thật không kiên định, chỉ nhìn Tô Hoàn thôi, cô cũng muốn duy trì Vũ Úc Đông lấy Tô Tịch Nhược.
Con của hai người chỉ cần có một nửa đáng yêu như Tô Hoàn, cô đã cảm thấy đời này của em trai mình thật sự hoàn mỹ.
Phòng khách bị hai đứa nhỏ chiếm cứ, ba người lớn ngồi ở nhà ăn, Vũ Úc Đông tự động rót nước cho Tô Tịch Nhược.
Vũ Úc Lan đứng ở trước cửa nhà ăn nhìn hai người bọn họ.
Thẳng thắn mà nói, nếu không tính đến chuyện có con riêng, thì Tô Tịch Nhược vô cùng ưu tú.
Làn da trắng, tướng mạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-nu-phu-tu-nhien-co-them-dua-con-trai/1615767/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.