Cậu bé không có bất kỳ biểu tình gì, mở cửa mời chú cháu Vũ Úc Đông vào, rất lễ phép mà nói: "Mời vào."
Vũ Úc Đông nhìn thấy cậu bé hơi khép hờ mi mắt, bộ dáng lạnh như băng, chau mày nhăn mặt này có chút quen thuộc, trong khoảng thời gian ngắn gương mặt anh cứng đơ, không biết tại sao trong lòng lại không thể nói nên lời gì, cũng không mắng thằng bé được.
Anh cảm thấy cậu bé rất bài xích anh, nhưng nah không có chứng cứ.
Nhưng dù sao tổng giám đốc Vũ rốt cuộc cũng là tổng giám đốc bá đạo thành thục, chỉ sau vài giây đã sửa sang lại tâm tình, bình tĩnh nói: "Cảm ơn."
Anh vỗ vỗ bả vai Hạ Hoài Thụy: "Chào bạn đi con."
"A, Dạ."
Hạ Hoài Thụy có chút giật mình, vì bé cũng thấy cái mặt thúi cùng cái biểu tình đó quá quen, bé cũng quên bản thân bé đã từng gặp qua ở đâu, đang cố gắng nhớ lại thì nghe tiếng cậu mình nói, bé lập tức nhiệt tình đi qua bắt tay Tô Hoàn.
"Tô Hoàn, chào buổi sáng, mình tới nhà cậu chơi đúng như hứa hẹn rồi nà, cậu có chờ mong không?!"
Lạ quá, cái biểu tình này rõ ràng bé rất quen, nhưng nhớ mãi không ra là giống ai!!!
Tô Hoàn vẫn không có gì biểu tình gì, mặt vẫn xụ, hơi nghiêng người, ý bảo bọn họ đi vào.
Tô Tịch Nhược cắt xong trái cây cầm dĩa ra phòng khách, mỉm cười nhìn hai cậu cháu Vũ Úc Đông nói: "Hoan nghênh đến chơi."
Nữ chủ nhân tươi cười như hoa.
Vũ Úc Đông ngẩn ra, sau đó cũng cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-nu-phu-tu-nhien-co-them-dua-con-trai/1615759/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.