"Tôi không có."
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Thích Du bày ra dáng vẻ đường đường chính chính, không bị sắc đẹp mê hoặc.
Cô phải cố gắng suy nghĩ kế hoạch để hoàn thành nhiệm vụ, không thể chưa làm gì mà đã đánh mất lý trí rồi.
Tạ Cảnh lại cười cười với cô: "Ừ, không nghĩ gì."
Dáng vẻ giấu đầu lòi đuôi này nhìn cũng khá đáng yêu.
Ánh mắt đen như mực của thiếu niên khẽ dời đi, từ góc độ của hắn có thể thấy rõ cần cổ tinh tế trắng nõn.
Yếu ớt, tươi non, khiến người ta không thể nhịn được mà muốn cắn một cái, hương vị nhất định rất tuyệt vời.
Thích Du liếc qua liếc lại khóe môi hoàn mỹ không chút tì vết đang cong lên của Tạ Cảnh, suýt nữa lại bị mê hoặc.
Thiếu niên này chắc chắn là hồ ly tinh.
Tùy tiện cười cười một cái thôi mà hấp dẫn đến vậy.
―
Mẹ Thích lúc đầu bị hiệu trưởng cùng hai thầy lôi kéo chào hỏi, nhưng ánh mắt vẫn luôn chú ý đến hai người trẻ tuổi kia.
Nhìn con gái mình từ sau khi trở về đều tỉnh táo đến mức không giống một đứa bé nhưng lúc này lại có biểu cảm thẹn thùng.
Ha ha, quả nhiên vẫn là đứa trẻ đáng yêu.
Yêu sớm mà hiệu trưởng cũng biết, chắc chắn phải xấu hổ rồi.
Mẹ Thích vốn tưởng rằng bị gọi lên gặp các thầy là do vào con gái yêu sớm.
Cho nên, lúc gặp Tạ Cảnh ở trước cửa phòng hiệu trưởng, phản ứng đầu tiên chính là đây chắc chắn là người mà bảo bối để ý.
Cũng chỉ có thiếu niên tuấn tú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-nu-phu-sang-van-ta-bao-hong/1022213/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.