Kỷ Bắc Đình liếc nhìn một đoạn chân lộ ra dưới gấu quần của Ngô Tu Nhiên: “ cậu cũng thế, ngâm suối nước nóng mà lông cũng rụng sạch.”
[Lông cũng bị ngâm rụng… hahaha.]
[Hai người này đúng là kỳ quặc mà buồn cười!]
[Cười xỉu mất thôi!]
Lúc này, Bạch An từ từ bước ra từ phòng dịch vụ.
Kỷ Bắc Đình và Ngô Tu Nhiên đồng loạt “chậc” một tiếng.
“Gì vậy?” Bạch An không hiểu.
“Không có gì, chỉ là cảm thấy nước suối này giống nước thần trong Dao Trì. Nhìn cậu ngâm xong lỗ chân lông nhỏ lại, da mịn hơn, thậm chí mặt cũng nhỏ đi.” Kỷ Bắc Đình vừa quan sát vừa nhận xét.
Bạch An lập tức phủ nhận: “Tôi không có thêm dịch vụ tiêm gọn mặt đâu nhé.”
“À,” Ngô Tu Nhiên ngạc nhiên, “cậu làm cả gói dịch vụ cơ à?”
Thực ra, mọi chuyện vừa rồi đều đã được livestream, nên Bạch An thoải mái thừa nhận: “Đúng thế. Lâm Gia Duệ trả tiền, không làm thì phí à?”
[Lâm Gia Duệ: Các cậu ko có chút nhân từ nào à?]
[Lâm Gia Duệ: Sao không nói mấy lời này trước mặt tôi?]
[Mấy người không biết sao, Lâm Gia Duệ cũng đổi sang gói dịch vụ đấy!]
Khi có người vào phòng livestream của Lâm Gia Duệ, liền phát hiện anh ta cũng đã đổi thành gói dịch vụ.
Ngay sau bình luận đó, Lâm Gia Duệ đầy tự tin bước ra từ phòng thẩm mỹ.
Sau khi làm xong trọn bộ dịch vụ, anh cảm thấy nhan sắc mình đã tăng lên gấp đôi.
Mỗi bước đi đều toát lên phong thái cực kỳ tự tin.
Giờ đây, anh chính là con cưng của vũ trụ, người đàn ông đẹp trai nhất – Lâm Gia Duệ!
“Xin hỏi ai sẽ thanh toán ạ?” Quản lý nở nụ cười hỏi.
“Tôi đây.” Lâm Gia Duệ tự tin bước tới, chuẩn bị quẹt thẻ.
“Vâng, tổng chi phí của các ngài là 200,000 tệ.”
“Bốp—”
Thẻ tín dụng của Lâm Gia Duệ rơi thẳng xuống đất.
Lâm Gia Duệ không ngờ, chuyến này lại tiêu tốn đến hai mươi vạn.
Hai mươi vạn với anh bình thường chỉ là vài bộ quần áo, vài đôi giày.
Nhưng tiêu tiền cho bản thân và tiêu tiền cho người khác là hai cảm giác hoàn toàn khác nhau.
Quản lý khéo léo nhặt thẻ tín dụng rơi trên đất, rồi nói: “Để tôi quẹt thẻ giúp ngài nhé.”
“Ngài vui lòng nhập mật mã.” Quản lý đưa máy POS cho anh.
Lâm Gia Duệ chán nản: “Không có mật mã, cứ quẹt thẳng đi.”
“Bíp—Thẻ của ngài không đủ số dư, vui lòng chọn phương thức thanh toán khác.”
Từ máy POS vang lên giọng nói lạnh lùng của người máy.
Lâm Gia Duệ giật mình run lên.
Sao lại không đủ số dư?
Thẻ này là thẻ đen giới hạn toàn cầu của anh, lẽ ra có thể quẹt không giới hạn.
“Máy POS này có vấn đề à?”
Quản lý cẩn thận kiểm tra, xác nhận: “Thưa ngài, máy POS của chúng tôi không có vấn đề gì. Hay là ngài thử dùng thẻ khác?”
Lâm Gia Duệ bực bội lôi một chiếc thẻ khác ra từ ví, vừa lẩm bẩm: “Đúng là cái cửa tiệm tồi, đến cả máy POS cũng kém cỏi.”
“Bíp—Thẻ của ngài không đủ số dư, vui lòng chọn phương thức thanh toán khác.”
Giọng nói kia lại vang lên lần nữa.
“……”
Lâm Gia Duệ hoàn toàn cứng đờ.
Anh bỗng nhớ ra cuộc gọi sáng nay, khi bố anh nói sẽ khóa thẻ tín dụng của anh.
Đúng là bố ruột đây mà, nói khóa là khóa thật!
Ngô Tu Nhiên che miệng, kinh ngạc: “Không phải chứ, Lâm Gia Duệ, dù gì anh cũng là công tử nhà giàu hàng đầu ở Giang Thành, sao đến hai mươi vạn cũng không quẹt nổi vậy?”
[Giả giàu rồi chứ gì.]
[Trước đây đúng là nhà giàu thật, nhưng dạo này nhà họ Lâm gặp khó khăn.]
[Tôi cũng nghe nói, mấy năm gần đây nhà họ Lâm kinh doanh cái gì cũng lỗ.]
[Nghe đồn có công ty con của tập đoàn Lâm thị còn đang nợ lương nhân viên.]
[Đúng là mất mặt, Lâm Gia Duệ.]
Quả thật là rất mất mặt.
Ngay trước mặt bao người, lại không quẹt nổi hai mươi vạn.
Thế này thì anh sau này còn sống thế nào nữa?
Phải làm sao đây? Rõ ràng đã nói anh sẽ thanh toán, chẳng lẽ lại bỏ trốn ngay trên sóng livestream?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]