Rảnh rỗi quá, Ngô Tu Nhiên lấy ra một bộ bài: "Hay chúng ta chơi bài đi, chứ rảnh cũng không làm được gì."
Đỗ Vũ Điềm gật đầu: "Cũng được, vừa hay g.i.ế.c thời gian."
Tám người, vừa đủ chia thành hai bàn.
Thế nhưng, ngay lúc đó, Ngô Tu Nhiên phát hiện ra Giang Vãn Vãn không thấy đâu.
"Ơ, chị Vãn Vãn đâu rồi?"
Đỗ Vũ Điềm trả lời: "Vãn Vãn ra ngoài mua nguyên liệu rồi, lát nữa sẽ về. Chúng ta chơi trước đi."
Nói xong, cô cố ý gọi Tô Vi Nhi: "Vi Nhi, bên này thiếu một người, cô vào chơi cùng đi."
Lúc đó, Tô Vi Nhi đang nhắn tin với Vu An Na để báo tin tức.
Nghe Đỗ Vũ Điềm gọi, sợ bị lộ sơ hở, cô lập tức đặt điện thoại xuống: "Được thôi, chơi Đấu Địa Chủ đúng không?"
Trong lúc đó.
Giang Vãn Vãn, đội một bộ tóc giả và trang điểm thành một bà lão, đang đứng xếp hàng trước cửa nhà hàng "Niệm Niệm Bất Vong".
Khi đang xếp hàng, một dì phía sau vỗ vai cô: "Chị ơi, chị được trả bao nhiêu thế?"
Giang Vãn Vãn ngạc nhiên: "Ý cô là gì?"
"Em tưởng chị cũng là người được thuê đến xếp hàng?"
Ngay lập tức hiểu ra, Giang Vãn Vãn cố tình hạ giọng: "Phải, phải, tôi cũng thế. Họ trả tôi 100 đồng, cô thì sao?"
Dì đó tặc lưỡi: "Chị lần đầu à?"
"Ừ, có quy tắc gì không?"
Dì liếc xung quanh rồi hạ giọng: "Dưới trời nắng mà đứng xếp hàng mấy tiếng đồng hồ, ít nhất cũng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-toi-noi-tieng-nho-show-hen-ho/3733259/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.