Cô thậm chí đoán được Kỷ Bắc Đình sẽ nói gì tiếp theo.
Quả nhiên: “Vãn Vãn, nếu trong đây không có địa điểm nào em ưng ý, cứ nói với tôi. Dưới bầu trời này, chỉ cần là cửa hàng em muốn, tôi đều có thể lấy cho em.”
Giang Vãn Vãn: “... Cảm ơn.”
Đúng lúc đó, bụng của cô kêu lên “ọc ọc” vài tiếng.
Kỷ Bắc Đình vừa mở miệng: “Vãn Vãn, tôi đã...”
“Không đi Michelin, không ăn món Tây, không ăn bít tết.”
Nói xong, cô nhanh chóng chạy sang quán nhỏ đối diện, mua một hộp đậu hũ thối và khoai lang lắc.
Đậu hũ thối chính hiệu, nước sốt đầy đặn, mùi vị kỳ lạ.
Cắn một miếng, Giang Vãn Vãn thỏa mãn thở dài: Đúng là món ngon số một!
Thấy ánh mắt kỳ quặc của Kỷ Bắc Đình, cô hỏi: “Anh muốn thử không?”
Đột nhiên nhớ ra, tổng tài bá đạo thông thường không bao giờ ăn đồ lề đường như thế này.
“Thôi bỏ đi, chắc anh không thích.” Một hộp đậu hũ thối mười đồng, chia cho anh thì tôi ăn không đủ no.
“Để tôi thử.” Không ngờ Kỷ Bắc Đình phá lệ muốn nếm thử.
“Anh thật sự muốn ăn cái này à?”
Kỷ Bắc Đình ngước lên, cười nhạt: “Ở chỗ em, tôi còn từng ăn cả bún ốc rồi, còn gì mà không dám thử nữa.”
[Nhớ lại lần đầu tiên Kỷ tổng ngửi thấy mùi bún ốc ở đảo Ni Lạp.]
[Cảnh anh ấy với Bạch An vừa ăn vừa nôn vào tường siêu hài.]
[Không biết hôm nay anh ấy sẽ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-toi-noi-tieng-nho-show-hen-ho/3732728/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.