Hoàng Tĩnh tiếp tục van xin: “Tôi còn bà ngoại 80 tuổi bị tàn tật, tôi phải chăm sóc bà. Chỉ cần chị tha cho tôi, chị bảo tôi làm gì tôi cũng làm.”
Giang Vãn Vãn lấy vải buộc mắt và trói tay Hoàng Tĩnh lại.
Hoàng Tĩnh dường như rất sợ hãi, toàn thân không ngừng run rẩy.
Lòng can đảm của cô ta nhỏ như vậy sao?
Không giống chút nào.
Giang Vãn Vãn lạnh lùng nói: “Giờ tôi hỏi gì cô trả lời nấy. Nói dối một câu, tôi sẽ rạch một đường trên mặt cô.”
“Vâng…” Hoàng Tĩnh run run đáp.
“Tại sao cô ngày nào cũng đến khách sạn Hoa Đốn?”
“Vì…” Hoàng Tĩnh chần chừ, nhưng cuối cùng cũng mở miệng:
“Vì chị Linh yêu cầu chúng tôi phải đến đó báo cáo mỗi ngày.”
“Chị Linh là ai? Các cô là ai? Báo cáo chuyện gì?”
Hoàng Tĩnh dừng lại như thể đang chuẩn bị tinh thần.
Rồi cô ta kể ra một câu chuyện động trời.
“Một năm trước, chị Linh lừa tôi đến bằng lý do phỏng vấn nữ diễn viên, dụ dỗ tôi chụp nhiều bức ảnh riêng tư và ký hợp đồng bán thân.”
“Bà ấy bắt tôi cung cấp dịch vụ X cho những người có địa vị cao, còn muốn tôi dụ thêm nhiều cô gái khác đến. Tôi không đồng ý, bà ấy liền đe dọa sẽ phát tán ảnh riêng tư của tôi.”
Giang Vãn Vãn hít sâu một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-toi-noi-tieng-nho-show-hen-ho/3723976/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.