Giang Vãn Vãn cố gắng giả vờ ngủ cho đến khi xe tới đích.
Suốt quãng đường, cô nhắm mắt lại, dù không thấy được vẻ bối rối của Kỷ Bắc Đình, nhưng chỉ cần cảm nhận từ những cử động bất an của anh là cô đã rõ.
Tài xế dừng xe một cách vững vàng rồi thông báo: “Hai vị, đã đến nơi rồi.”
Lúc này Giang Vãn Vãn mới mở mắt, làm bộ lười biếng duỗi người.
Cô thoáng nhìn thấy trên cánh tay của Kỷ Bắc Đình đã nổi cả da gà, gân xanh cuồn cuộn, lông tay dựng đứng như đang loạn múa.
Phải nén đến mức nào mới thế này chứ!
Dù vậy, anh vẫn rất bình tĩnh, chậm rãi mở cửa xe và từ tốn bước vào sân.
Chỉ là, bóng lưng đó nhìn thế nào cũng có chút cứng ngắc.
[Hình như tôi phát hiện ra điều gì đó…]
[Trà giảm cân của Phó Bội Kỳ là do Kỷ Cẩu uống lúc buổi sáng đúng không?]
[Phó Bội Kỳ nói uống trà này thì một ngày đi ba lần…]
[Vậy nghĩa là… rất có khả năng Kỷ Cẩu đã… trong rừng… rồi!]
Nhân vật chính lúc này đang trong nhà vệ sinh đau khổ vì tiêu chảy.
Anh hoàn toàn không hiểu vì sao dạ dày và đường ruột vốn khỏe mạnh của mình lại gặp vấn đề ngay hôm nay.
Mãi đến khi ra khỏi nhà vệ sinh, nhìn thấy trên bàn có một hàng đồ uống màu xanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-toi-noi-tieng-nho-show-hen-ho/3723965/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.