Khi ra khỏi nhà hàng, trời đã tối.
Ban đêm ở cổ trấn không náo nhiệt như thành phố lớn. Ánh đèn đường bị bóng cây che khuất, càng làm bầu không khí thêm âm u kỳ quái.
Phó Bội Kỳ ôm cánh tay, chạy đến bên cạnh Kỷ Bắc Đình: “Đáng sợ quá! Bắc Đình ca, anh có thể bảo vệ em không?”
【?? Từ đâu xuất hiện đứa trẻ to xác thế này?】
【Ọe—】
【Nhờ có Phó tiểu thư này, mà Tô Vi Nhi không còn đáng ghét đến vậy.】
【Thật sự không cần thiết...】
Phó Bội Kỳ sát lại gần Kỷ Bắc Đình, khoảng cách giữa hai người hầu như không còn.
Kỷ Bắc Đình vội né tránh: “Sợ thì hát bài Anh Hùng Ca để lấy can đảm đi.”
【Hahahahahahaha, Kỷ Cẩu ngày càng hài hước rồi.】
【“Dòng sông lớn chảy về đông, sao trời sáng soi Bắc Đẩu...”】
【Phó tiểu thư không biết Kỷ tổng cũng sợ ma à?】
Mọi người quay về nơi ở, phát hiện trong sân có thêm một hàng hòm thư. Trên mỗi hòm thư ghi tên của các khách mời.
Hồ Lai bước ra giải thích: “Các vị, phần tin nhắn tâm động hôm nay đã được đổi thành viết thư tay. Mọi người trở về phòng, viết thư, rồi bỏ vào hòm thư của đối phương trước 10 giờ tối. Sau 10 giờ, mọi người có thể kiểm tra hòm thư của mình.”
Trước đây, chỉ có khán giả nhìn thấy cảnh không nhận được tin nhắn. Bây giờ, nếu không nhận được thư, tất cả mọi người đều biết, còn ngượng hơn gấp bội.
Khách mời quay lại phòng, bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-toi-noi-tieng-nho-show-hen-ho/3723940/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.