“Tôi xuống xem thử.” Kỷ Bắc Đình vừa nói vừa định nhảy xuống biển, thì bị Bạch An chặn lại.
Bạch An nói: “Anh không mặc áo phao, quá nguy hiểm.”
“Kỷ tổng đừng lo lắng, Vãn Vãn biết bơi.” Đỗ Vũ Điềm chỉ vào chỗ không xa nói, “Nhìn kìa, cứu hộ đã chuẩn bị xuống rồi.”
【Trời ơi! Vừa mới vui được hai giây, sao đã có chuyện xảy ra?】
【Đừng làm tôi sợ, tôi vẫn muốn xem chị Vãn tiếp tục ngớ ngẩn đây.】
【Vậy tại sao chương trình không cho họ mặc áo phao?】
Trong lúc mọi người đều lo lắng cho Giang Vãn Vãn, thì một cái đầu ướt sũng bất ngờ xuất hiện trước mặt Kỷ Bắc Đình.
Khán giả: “Cái gì vậy! Ma nước sao?”
“Ha! Có bị tôi dọa không?” Giang Vãn Vãn trồi lên từ mặt nước, vui vẻ hỏi Kỷ Bắc Đình.
Kỷ Bắc Đình có bị dọa hay không thì không biết, nhưng đám khán giả phía màn hình đều hoảng rồi.
【Ôi, tôi phục quá, phục quá, phục quá.】
【Sợ c.h.ế.t mất, vừa rồi thật sự nghĩ là ma nước xuất hiện.】
【Đây là đại dương, ma nước ở đâu ra, chỉ có thể là yêu quái biển thôi.】
【Chị Vãn, chị thật sự không quan tâm hình tượng của mình trong lòng Kỷ Bắc Đình à?】
Kỷ Bắc Đình đưa tay ra, “Em mau lên đi.”
Với sức mạnh cánh tay của mình, anh kéo Giang Vãn Vãn trở lại tấm bảng nổi.
Mặc dù Kỷ Bắc Đình không biểu lộ nhiều cảm xúc hay biểu cảm, nhưng hành động này đã khiến đám chị em trước màn hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-toi-noi-tieng-nho-show-hen-ho/3714864/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.