🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Từ Kỳ Ngôn hơi ngẩng đầu lên nhìn cô, trong ánh mắt tràn ngập dục vọng, hơi thở của cô và hắn gần sát bên nhau.
Người đàn ông rũ mắt xuống, hàng mi dày tạo ra một cái bóng nhỏ ở mí mắt dưới.
Bởi vì khoảng cách quá gần, nên hô hấp của cả hai người hòa quyện vào nhau, không thể phân biệt được hơi thở gấp đó là thuộc về ai.
Giây tiếp theo đột nhiên Từ Kỳ Ngôn giơ tay lên, hắn nâng nhẹ cằm Trình Tuyết Ý, ngón tay vuốt nhẹ qua đôi môi đỏ mọng của cô.
Đầu ngón tay thô ráp chậm rãi lướt qua đôi môi mềm mại của cô, khi cho cả người Trình Tuyết Ý run rẩy, ngay cả cả tim cũng ngừng đập trong một giây.

Không phải, vì sao cô cảm thấy mọi chuyện sắp phát triển theo hướng không thể khống chế được nữa vậy? Thật là muốn bị trĩ quá đi!
Không được, cô phải ngừng lại! Ngừng lại ngay lập tức!
Trình Tuyết Ý nhắm mắt lại, cố gắng dùng hết sức lực đẩy Từ Kỳ Ngôn ra xa.
Cô cảm thấy bản thân sắp nổ tung rồi.
Cái tên Từ Kỳ Ngôn này.
Kiếp trước chắc chắn là một con ma xấu tính bị gãy chân!
Đột nhiên Từ Kỳ Ngôn bị cô đẩy ra, hắn lùi về phía sau mấy bước, khi hai tay buông xuống, lồng ngực vẫn còn hơi phập phồng.
Một lúc lâu sau, hắn rũ mắt, cong môi cười nói: “Em không nỡ đẩy Từ Trí Nhất nhưng lại đành lòng đẩy tôi.”
Trình Tuyết Ý: “…”
Nói nhảm, không đẩy thì đợi anh chơi trò lưu manh với tôi chắc?
Trình Tuyết Ý không nói gì, chậm rãi để bản thân bình tĩnh lại.
Vừa nãy nếu cô không đẩy hắn ra, có phải là hắn sẽ thật sự hôn cô không?!
A a a, tên cầm thú, đồ không biết xấu hổ!
Trình Tuyết Ý tức giận nhìn chằm chằm hắn: “Tôi phải đi.”
Nhưng khi cô đi được một bước thì phát hiện chân của cô đã mềm nhũn từ sớm…
Sao cô lại có chút thể diện nào như vậy?
Chẳng lẽ cô phải bò rời khỏi phòng Từ Kỳ Ngôn sao, cảnh tượng này nếu để người khác nhìn thấy, nói không chừng người ta còn cho rằng cô và hắn vừa mới…’chiến đấu kịch liệt’.
Từ Kỳ Ngôn đứng tại chỗ nhìn bóng lưng rời đi của Trình Tuyết Ý, liếm môi cười.
Hình như hắn có hơi vội vàng rồi?
Thật ra lúc nãy Từ Kỳ Ngôn cũng không tính áp bức như vậy đâu, bởi vì hắn đã nói muốn cô suy nghĩ từ từ.
Khi cô giả vờ không phát hiện, hắn cũng không vội vàng.
Chỉ là khi nhìn thấy cô cười ngọt ngào với người khác, đứng bên cạnh với người khác — thì hắn lại không nhịn được nghĩ, đến khi nào cô mới thuộc về một mình hắn.
Hành động Từ Kỳ Ngôn ở đoàn phim tuyên bố chủ quyền đã khiến cho không ít người cảm thấy bất ngờ, dẫn tới có rất nhiều tin đồn về Trình Tuyết Ý hiện lên.
Ban đầu là do có ai đăng một bài trên diễn đàn.
[Tin này là do bạn trong giới giải trí của tôi nói! Gần đây bạn của tôi tham gia đoàn phim XX, không nghĩ tới lại được ăn một miếng dưa ngon béo bở! Con mẹ nó thật là thú vị quá đi, đợi tôi nuốt nước miếng rồi sẽ kể cho mọi người nghe…khụ khụ, đơn giản mà nói thì có một ông chủ lớn yêu đương với tiểu hoa mới nổi gần đây! Ông chủ lớn có bối cảnh cực kỳ tốt, hơn nữa lớn lên lại rất đẹp trai, tiểu hoa kia thì danh tiếng không tệ, tài nguyên cũng khá tốt, chỉ cách với nổi tiếng một bước chân nữa thôi. Bạn của tôi nói cả đoàn phim đều rất hâm mộ tiểu hoa này, bởi vì nghe nói ông chủ lớn còn đến đoàn phim thăm cô ấy, người ta trăm công nghìn việc nhưng vẫn đến đây thăm, hơn nữa tin tức này là thật một trăm phần trăm! Chỉ là không ai biết ông chủ lớn là nghiêm túc hay chỉ chơi đùa, tôi cảm thấy nếu muốn bền lâu thì rất là khó, nghe nói bối cảnh của cô ấy cực kỳ bình thường, cách xa ngàn dặm so với ông chủ lớn, nói không chừng ông chủ lớn chỉ cảm thấy mới lạ nhất thời mà thôi…]
[Lại là câu chuyện của bạn kể, mức độ tin cậy không chắc lắm đâu.]
[Tôi là học sinh dốt, có cao thủ nào giải đáp được không?]
[Lớn lên đẹp trai, có bối cảnh trâu bò là xqy sao? Thật xin lỗi, tôi chỉ có thể nghĩ đến người này mà thôi ha ha ha.]
[Tiểu hoa nổi tiếng gần đây sao, cxy? lx? Hay là jzx?]
[Các người viết tắt khiến cho bà đây thật đau đầu, tôi đánh cược 5 cọng lông là Từ Kỳ Ngôn và Trình Tuyết Ý, lúc trước tôi còn cảm thấy sao Trình Tuyết Ý lại có tài nguyên tốt như vậy, hình như Vọng Tộc cũng được Thịnh Gia đầu tư phải không?]
[Cảm ơn lầu trên đã cung cấp thông tin quan trọng!!! Đã giải được bí mật rồi!!!]
[Tin tức của dưa này thật lớn mà, vậy Trình Tuyết Ý nổi tiếng nhanh như vậy là do có người chống lưng sao?]
[Nếu mà là Từ Kỳ Ngôn và Trình Tuyết Ý, thì tôi cảm thấy họ không thành được đâu, nhà họ Từ là nhà giàu tài phiệt, chắc chắn có yêu cầu rất cao về con dâu, không nói tới người khác, ngay cả Diệp Hâm cũng không có cửa so được với người ta, nghe nói hắn là phú nhị đại giàu có, nhà càng giàu thì càng thích liên hôn để giàu hơn, hơn nữa tương lai Từ Kỳ Ngôn sẽ phải thừa kế tập đoàn Thịnh Gia, nếu phải cưới vợ thì chắc chắn sẽ cưới một tiểu thư nhà giàu môn đăng hộ đối.]
[Đồng ý với lầu trên, tuy là các cậu ấm rất thích yêu đương với minh tinh, nhưng không có mấy ai tu thành chín quả cả.]
[Các người suy đoán như vậy có cảm thấy thật nực cười không, cho dù không thành thì sao? Trình Tuyết Ý cũng đã hốt được rất nhiều tài nguyên và hot search, cho dù không quen ông chủ lớn thì vẫn sống rất đầy đủ mà.]

Từ Kỳ Ngôn là ông chủ giới nhà giàu, hơn nữa gần đây Trình Tuyết Ý cũng khá nổi tiếng, nên trong một đêm đề tài này được rất nhiều người bàn tán.
Khi Trình Tuyết Ý nhìn thấy bình luận càng lúc càng nhiều, cô nhớ lại lời Vu Đồng Đồng đã nói ngày hôm đó – “Yêu đương với người có thân phận như Từ Kỳ Ngôn thì không dễ dàng chút nào.”
Cái này thì không nói đi, nhưng bọn họ lại ở trong tối ngoài sáng nói cô không xứng với hắn.
Có tiền thì hay lắm sao?
Cô kém ở chỗ nào chứ?
Nói về xuất thân, trên thế giới này có mấy người được đầu thai vào chỗ tốt giống như Từ Kỳ Ngôn chứ?
Trình Tuyết Ý cảm thấy bản thân mình khá ổn, đi đến được vị trí hiện tại, phần lớn là nhờ vận may nhưng thật sự cô đã bỏ ra không ít sự cố gắng mà.
Sự cố gắng của cô không xứng với vận may đó sao?
Hừ, hơn nữa nếu nói về nó, rõ ràng là tổng tài đang theo đuổi cô mà!!!
Đúng là cô nên kiêu ngạo hơn chút, không cần phải cho hắn thể diện nữa!
Ai bảo trước kia là do hắn độc miệng ghét bỏ cô!
Tin tức này quá náo nhiệt, đội ngũ của Trình Tuyết Ý không thể mặc kệ được.
Tô Ngu gọi điện thoại tới cho cô hỏi thăm.
“Việc này là sao vậy? Chị cho người áp xuống nhé?”
Trình Tuyết Ý: “Đương nhiên là phải áp rồi, việc này không phải là sự thật, chị đừng để các account marketing đó nói bừa nữa.”
“Hiện tại chị có chút phân vân, đoàn phim và đội ngũ của Thi Nhất muốn em xào CP với hắn, để tạo nhiệt độ cho Vọng Tộc, hiện tại em không chỉ phân cao thấp với Liên Khê, mà Thi Nhất cũng đang cạnh tranh với Giang Khởi Thâm, bộ phim này rất quan trọng đối với cả hai, nếu thành công thì vị trí em và Thi Nhất đều được nâng cao rất nhiều, nhưng cũng có rất nhiều người đang cười thầm chuyện này, chính là vì thái độ của Từ tổng đối với em rất kỳ lạ…bây giờ nếu em và Thi Nhất xào CP với nhau, vậy Từ tổng có đồng ý không nhỉ?”
“Sao phải sợ hắn chứ.” Trình Tuyết Ý nói: “Nên xào thì xào, chị Tô cứ sắp xếp hợp lý là được.”
“Công việc của em thì sao hắn có thể chen vào được, chẳng lẽ đợi tới lúc em nằm liệt giường cũng phải để hắn tới chăm sóc sao?”
Tô Ngu ở bên kia im lặng chớp chớp mắt.
Trình Tuyết Ý nói tiếp: “Hắn không có trách nhiệm và nghĩa vụ đó, nên chị Tô, em chỉ có thể trông cậy vào bản thân em mà thôi.”
“Được, chỉ đã hiểu rồi.”
Tuy là Trình Tuyết Ý cảm thấy mình rất tốt, nhưng cô không thể phủ nhận Từ Kỳ Ngôn vừa sinh ra thì đã có địa vị cao hơn rất nhiều người khác, giữa hai người có sự chênh lệch rất lớn, cô không biết hắn nghiêm túc với cô được bao nhiêu, hay là giống như cư dân mạng nói, hắn chỉ là nhất thời muốn chơi đùa mà thôi. Nhưng mặc kệ là như thế nào thì cô cũng không thể, càng không dám trông cậy vào hắn.
Dựa núi núi đổ, dựa người người chạy.
Không phải cô cảm thấy Từ Kỳ Ngôn không đáng tin, chỉ là tình cảm của hắn với cô quá mờ ảo, không hề chân thật.
Mà cô thì không thích cảm giác thiếu an toàn.
Đời trước khi Trình Tuyết Ý ở viện phúc lợi, đã từng được người khác nhận nuôi, chỉ là cuối cùng cả hai gia đình này đều vì nguyên nhân gì đó mà bỏ cô lại.
Sau khi việc bị bỏ rơi lặp đi lặp lại nhiều lần, cô thật sự đã bị tổn thương rất sâu, về sau cô không còn hy vọng xa vời là sẽ có người nhận nuôi cô nữa, bởi vì ai mà biết bọn họ có bỏ rơi cô thêm lần nữa không?
Sự việc này chỉ trải qua một lần là đã đủ đau khổ rồi.
Sau đó cô trở thành diễn viên quần chúng, mỗi ngày đều cực khổ vất vả, thu nhập cực kỳ ít nhưng cô vẫn rất kiên định, ít nhất cô dựa vào chính bản thân mình để tồn tại, mà không phụ thuộc vào bất kỳ ai khác.
Tự lực cánh sinh tuy là có hơi vất vả nhưng đồng thời bản thân cũng yên tâm hơn.
[Vọng tộc] vẫn tiến hành quay phim như bình thường.
Vết thương trên người Trình Tuyết Ý đã tốt hơn, cô cũng đã bắt đầu luyện tập cưỡi ngựa lại, lần này cô làm đâu chắc đó, sau hai tuần luyện tập liên tục cuối cùng cũng đã nhận được thành quả.
Tuy rằng tư thế không được oai hùng cho lắm, và lúc cưỡi ngựa vẫn còn chút ngượng nghịu, thì mọi chuyện vẫn khá ổn.
Đạo diễn cũng không thúc giục cô, ông để cho cô chậm rãi tập luyện, trước khi đóng máy quay cảnh đó bổ sung lại là được.
Sau khi Từ Kỳ Ngôn làm ra hành động đó ở đoàn phim, cả đoàn phim đều coi cô thành tổ tông mà cưng chiều.
Khi NG đạo diễn cũng chỉ nhẹ nhàng nói: “Không sao không sao, chúng ta quay lại một lần nữa.”
Có nhiều lúc tâm trạng của cô không tốt, đạo diễn Giang cũng không vội vàng, mà ông cực kỳ dịu dàng nói: “Chúng ta nghỉ ngơi điều chỉnh tâm trạng một chút, không cần phải áp lực.”

Ngoại trừ cái đó thì cơm của đoàn phim cũng được nâng cấp.
Bữa ăn hằng ngày đều được cân bằng thịt rau với nhau, hơn nữa thứ cà rốt và rau mùi cô ghét nhất cũng không bao giờ xuất hiện.
Thật ra cô không hề muốn kiểu đặc thù này chút nào.
Giống như là cô đang thật sự dựa dẫm vào ông chủ lớn vậy…
Hôm nay sau khi ăn cơm trưa xong, Thi Nhất đi ngang qua nhìn thấy hộp cơm trưa của cô thì nói: “Ồ được đãi ngộ này.”
“Sao, anh muốn ăn thì làm sao mà không có được?”
“Cũng là vì không có ai theo đuổi tôi cả.” Hắn lười biếng cười: “Nên không có được đãi ngộ này.”
Trình Tuyết Ý khịt mũi, không thèm để ý đến lời trêu chọc của hắn.
Thi Nhất ngồi xuống bên cạnh cô, mở nắp hộp cơm ra, thuận miệng hỏi: “Từ tổng của chúng ta thật sự theo đuổi em sao?”
“Sao anh không đi hỏi hắn.”
“Em nghĩ sao?”
Trình Tuyết Ý nhìn hắn với ánh mắt kỳ lạ: “Không phải, trước đây anh không hề nhiều chuyện như vậy nhé.”
Thi Nhất vuốt tóc mái, cười thoải mái nói: “Không phải sao, vậy em xem thử tôi có cơ hội không?”
“Anh đang phát điên gì vậy?” Trình Tuyết Ý cúi đầu mở cơm hộp: “Trêu chọc tôi có gì vui chứ?”
“Nếu tôi nghiêm túc thì sao?”
Trình Tuyết Ý: “…”
Thi Nhất cười, chậm rãi nói: “Tôi đã suy nghĩ rồi, so với Từ tổng nhà chúng tôi, tôi cũng không hề thua kém, vừa có tiền vừa có sắc vừa có tự do, hơn nữa Từ tổng là con trai trưởng, trên vai gánh rất nhiều việc quan trọng, nói chung là anh ấy bị ông già quản lý rất chặt.” Hắn không tiếc lời phá đám: “Nhưng tôi thì không như vậy, ông già nhà chúng tôi không quản được tôi.”
Ha hả?
Cho hỏi chuyện gì đang xảy ra vậy?
“Anh…”
Cho hỏi gần đây anh cảm thấy cuộc sống của tôi chưa đủ ‘phong phú’ sao, còn muốn góp thêm một viên gạch vậy?
Trình Tuyết Ý bị câu nói đó làm cho ngây người, không biết nên nói gì thì tốt.
Đúng lúc này cửa phòng nghỉ vang lên tiếng gõ cửa.
— Thịch thịch thịch.
Ba tiếng không nhanh không chậm vang lên.
Trình Tuyết Ý và Thi Nhất không hẹn mà cùng nhau ngẩng đầu lên.

Cô liếc mắt nhìn qua, Trình Tuyết Ý thật sự muốn chọc mù mắt mình!!!
Bởi vì cô thấy con trai trưởng của nhà họ Từ gánh vác rất nhiều việc quan trọng đang đứng trước cửa, hắn nở nụ cười nhạt, mang theo cảm giác tức giận khủng bố.
Sau khi im lặng một lúc Trình Tuyết Ý nghe thấy Từ Kỳ Ngôn chậm rãi nói: “Từ Trí Nhất, chúng ta nói chuyện một chút.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.