Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngày hôm sau là thứ sáu, cũng là ngày làm việc cuối cùng trước khi qua năm mới của Thịnh Gia.
Trước đó một ngày Sara đã gọi điện thoại cho cô, thông báo hôm nay nhớ tới công ty trao đổi quà.
Đây được xem là hoạt động tương tác giữa các nhân viên của Thịnh Gia, thật sự rất là náo nhiệt.
Hôm đó tại hội trường lớn nhất của công ty chật kín người.
Một vài nghệ sĩ của Thịnh Gia cũng tới, ngay cả nhất tỷ Ôn Nhiễm cũng tham gia.
Bởi vì hôm sau sẽ bắt đầu kỳ nghỉ Tết, nên hôm nay ông chủ lớn vẫn đang rất bận rộn xử lý công việc, vì vậy các nhân viên đều chơi rất thoải mái và vui vẻ.
Một vài nghệ sĩ bước vào còn nhận được không ít tiếng vỗ tay hoan hô của mọi người.
Điều khiến Trình Tuyết Ý kinh ngạc, là khi cô bước vào cũng nhận được một tràng pháo tay to không kém gì so với Ôn Nhiễm.
Bên tai đều là tiếng hét to: “Nữ thần! Nữ thần!”
Khuôn mặt già của cô bất giác đỏ ửng, sau đó mới đứng thẳng lưng vẫy tay chào hỏi mọi người.
Hôm nay Trình Tuyết Ý rất xinh, bởi vì không phải là dịp quan trọng, nên cô chỉ mặc một chiếc váy len màu trắng và áo khoác lông màu lam, mái tóc cột lỏng thả ở phía sau.
Nhìn qua thì khá thoải mái nhàn nhã, nhưng lại mang theo một vẻ đẹp ôn nhu dịu dàng không nói nên lời.
Thời gian Trình Tuyết Ý ở Thịnh Gia chưa lâu, nên đa số các nhân viên đều là lần tiên được gặp cô, không nghĩ tới ở ngoài đời đều không khác gì với trên TV, dáng vẻ xinh đẹp trong sáng, khí chất sạch sẽ thanh nhã, có thể đảm nhận được hai chữ nữ thần.
Chỗ ngồi của các nghệ sĩ được xếp ở hàng ghế đầu của hội trường, sau khi tất cả mọi người ngồi xuống thì hoạt đổi đổi quà chính thức bắt đầu.
Hoạt động này thật sự khá thú vị.
Có một số nhân viên nam vì không viết giới tính trên giấy, nên đã nhận được quần áo phụ nữ, còn có các thực phẩm hỗ trợ chức năng như cẩu kỷ hay bình giữ ấm.
Những việc này khiến cho tất cả mọi người cười liên tục.
Tờ giấy mà Trình Tuyết Ý bốc trúng, trên đó viết: Tôi muốn một lọ nước hoa mùi hương mát lạnh, vừa thanh lịch, mạnh mẽ, vừa quyến rũ, quý phái.
Với một sự kết hợp khó hiểu như vậy, Trình Tuyết Ý dứt khoát mua một bộ nước hoa dành cho gia đình của một thương hiệu nổi tiếng, nghĩ thầm người viết cái này chắc chắn là một cô gái có suy nghĩ đặc biệt khác người.
Cuối cùng người nhận được món quà của cô đúng là một cô gái rất kỳ lạ.
Các nghệ sĩ đều không quan tâm đến mức giá 800 – 1000 tệ, nên khi mua quà ra tay cực kỳ hào phóng.
Khiến cho các nhân viên của Thịnh Gia đều hâm mộ không thôi.
Bầu không khí cực kỳ ấm cúng.
Nhưng khi cô nhìn thấy mọi người đều đã nhận được quà, chỉ có mỗi phần quà của Trình Tuyết Ý là không thấy đâu, cô mới dần cảm thấy kỳ lạ.
Lúc này MC của chương trình bước lên sân khấu, MC là một chị gái nhỏ xinh đẹp của phòng quan hệ công chúng, cô ấy mặc một chiếc váy đuôi cá, thong thả thoải mái bước lên sân khấu, cô ấy cười nói: “Hiện tại chương trình của chúng ta đã gần kết thúc rồi, vừa nãy chúng tôi đã liên lạc với Từ tổng, biết được con số trong tay ngài ấy là số 24, cho nên xin mời người đang cầm số 24 may mắn này đứng dậy để nhận lấy ánh mắt hâm mộ của mọi người nào!”
Trong hội trường vang lên tiếng trống thình thịch.
Trình Tuyết Ý cảm thấy da đầu mình tê dại.
Không sai, cô chính là người cầm con số 24 may mắn đó.
Xin hỏi đây là vận may chết tiệt gì vậy?
Cô thật sự biến thành bé cá koi may mắn sau khi xuyên sách sao?
Trình Tuyết Ý không nhịn được nghĩ thầm, nếu sau này cô không đi đóng phim nữa, thì chỉ cần ngồi trước trung tâm xổ số mua vé số là được, nói không chừng cô còn làm giàu nhanh hơn.
Đợi mãi vẫn không có ai đứng lên, MC lên tiếng trêu chọc nói: “Có phải số 24 của chúng ta đã bị vận may của bản thân làm cho choáng váng rồi hay không?”
“Mọi người vỗ tay to một chút, để số 24 có can đảm đứng dậy nào!”

Phong cách dẫn chương trình của chị gái nhỏ này đúng là khác người mà.
Trình Tuyết Ý vô cùng xấu hổ, nhưng cũng không thể tiếp tục giả chết được nữa, cô đặt tay ngực lại để bản thân bình tĩnh lại một được một chút, sau đó mới từ từ đứng dậy, nhìn mọi người xung quanh vẫy tay.
Chính là muốn nói cho mọi người biết, không sai, cô chính là người bị vận may làm cho choáng váng đó…
Trong chớp mắt hội trường không còn chút tiếng động nào, ngay sau đó tiếng vỗ tay vang lên như sấm, tiếng la hét cổ vũ vang lên không ngừng, giống như sắp làm bay nóc nhà tới nơi vậy.
Trong bầu không khí nhộn nhịp, Sara cầm điện thoại di động đi về phía cô.
Trình Tuyết Ý ngập ngừng một chút rồi mới đặt điện thoại bên tai, ở đầu dây bên kia tổng tài nói: “Đến phòng làm việc của tôi lấy quà.”
Giọng nói vẫn lạnh nhạt như cũ.
Đúng là tên tổng tài không có cảm xúc mà.
Sau khi cúp điện thoại, Trình Tuyết Ý lên sân khấu phát biểu vài câu đơn giản, sau đó dưới ánh mắt hâm mộ của mọi người đi thẳng lên phòng làm việc của tổng tài.
Trong thang máy, cô nhìn con số đang tăng dần lên, trái tim trong ngực cũng đập thình thịch theo.
Cô phát hiện không biết từ khi nào bản thân lại cảm thấy sợ hãi, nhớ lại trước đây cô còn dám xông thẳng vào phòng làm việc của tổng tài chất vấn hắn, nhưng hiện tại mỗi khi cô nghĩ tới Từ Kỳ Ngôn thì tim sẽ đập rất nhanh, hơn nữa tâm trạng cũng rất phức tạp.
Thật sự là đã nợ hắn rất nhiều ân tình…
Khi cô bước vào phòng làm việc của tổng tài, thì Từ Kỳ Ngôn đang cúi đầu xử lý văn kiện.
Dường như lúc nào hắn cũng bận rộn.
Nhìn thấy cô tới, hắn ngước mắt lên thấp giọng nói: “Em ngồi xuống trước đi.”
Trình Tuyết Ý ngồi xuống ghế xoay đối diện bàn làm việc của hắn.
Văn kiện trên bàn hắn nhiều tới mức giống như là một ngọn núi nhỏ, nhưng các văn kiện và vật phẩm đều được sắp xếp rất gọn gàng.
Không biết tổng tài có phải là cung Xử Nữ không, nhìn qua thì hắn giống như người mắc bệnh ám ảnh cưỡng chế.
Sau khi ngồi đợi một lúc, cuối cùng Từ Kỳ Ngôn cũng đóng văn kiện lại.
Hắn đặt bút máy trong tay xuống, lấy một hộp trang sức từ trong tủ sau lưng ra.
Sau đó hắn xoay người lại, đẩy chiếc hộp nhung hình vuông màu đỏ rượu đến trước mặt cô: “Quà năm mới của em.”
Trình Tuyết Ý nở nụ cười cứng đờ, cô không muốn xem món đồ bên trong chút nào đâu.
Sớm biết sẽ bị tổng tài bốc trúng thì nhất định cô sẽ viết những ước muốn mà tiên nữ hay viết, dây chuyền vàng lớn là cái quỷ gì chứ!
Đều là do Sara nói chuyện kia làm cô mất tập trung!
Từ Kỳ Ngôn nhìn thấy cô thất thần, thấp giọng hỏi: “Không mở ra xem sao?”
Giọng nói mang theo vài phần trêu chọc.

Đừng tưởng là cô nghe không hiểu, chắc chắn là tổng tài đang cười nhạo ước muốn năm mới của cô quá quê mùa!
Trình Tuyết Ý tiếp tục cười gượng: “Muốn xem, muốn xem.”
Cô cầm lấy hộp nhung trên mặt bàn.
Chiếc hộp nặng tới mức khiến cô bất ngờ, giá vàng thường được tính theo gram của nó, nếu là đồ thủ công thì còn mắc hơn, theo như cô ước lượng thì món đồ trong hộp này không hề rẻ chút nào.
Cô mở hộp ra.
Éc, sợi dây chuyền bên trong có thể nói là sáng chói mắt.
Thật sự là một sợi dây chuyền vừa lớn vừa đắt tiền…!
Tổng tài ra tay đúng là không thể khinh thường mà.
Cô theo bản năng ngẩng đầu lên, đối mắt với ánh mắt thoải mái của Từ Kỳ Ngôn.
Ánh mắt kia giống như là đang hỏi cô: Nhìn thử xem dây chuyền trong hộp đã đủ đắt tiền đủ thô to chưa?
E hèm, thô to…suy nghĩ này có hơi bẩn rồi.
Trình Tuyết Ý nhìn Từ Kỳ Ngôn rồi cúi đầu xuống nhìn dây chuyền vàng trong hộp, cô do dự một lúc rồi chậm rãi đóng nắp hộp lại.
Vẻ mặt của cô có hơi lúng túng.
Mặc dù từ ngày hôm qua cô đã trở thành nữ minh tinh có trị giá 38 triệu rồi.
Nhưng suy nghĩ của một công dân ở thành phố nhỏ chưa hoàn toàn thay đổi.
Cô nghĩ như vậy là vì tính cả dây chuyền này và những thứ trước đó, thì cô thật sự đã nhận quá nhiều quà của Từ Kỳ Ngôn rồi, hơn nữa những thứ này lại cực kỳ có giá trị.
Nếu Sara không nói những lời trước đó, thì cô cũng sẽ không cảm thấy hắn đang muốn dùng quy tắc ngầm với cô đâu.
Dưới tình huống này thì cô không thể nào yên tâm nhận quà của hắn được.
Nếu lỡ sau này tổng tài lấy lý do này để bắt cô chơi trò quy tắc ngầm, thì làm sao cô có thể nghiêm túc từ chối được chứ?
Dù sao cũng không thể vì những món quà đó mà trở nên mù quáng!
Nghĩ như vậy, Trình Tuyết Ý kiên định đẩy hộp nhung về phía hắn: “Từ tổng, cái này quá quý giá, tôi không thể nhận được.”
Từ Kỳ Ngôn nghe thấy vậy thì mặt hơi sầm xuống, mày cũng cau lại.
Khuôn mặt Poker của hắn, bây giờ lại hiện lên vẻ lạnh lùng: “Đây chỉ là thông lệ mỗi năm mà thôi, em không cần suy nghĩ quá nhiều.”
“Thật sự là không cần mà.” Trình Tuyết Ý xua tay nói: “Tôi biết tấm lòng của anh là được rồi.”
Từ Kỳ Ngôn nhướng mày, tấm lòng của hắn?
Căn bản là cô còn không biết hắn đang nghĩ gì, một chút cũng không hiểu.
Nhất thời bầu không khí có chút bế tắc.
Từ Kỳ Ngôn vô thức gõ ngón tay lên mặt bàn, hắn nhìn chằm chằm cô, một lúc sau đột nhiên trong ánh mắt hắn hiện lên tia xảo quyệt.
Giây tiếp theo hắn nhẹ nhàng nói: “Em cảm thấy áy náy sao?”
Hửm? Tổng tài đang cho cô bậc thang đó sao?
Trình Tuyết Ý thở phào nhẹ nhõm, gật đầu nói: “Đúng vậy, mỗi khi nhận quà của anh, tôi đều cảm thấy rất áy náy, là một nhân viên thì sao tôi có thể nhận quà của ông chủ mãi được.”
“Nói rất hay.” Từ Kỳ Ngôn cong môi cười, nói: “Nếu em cảm thấy áy náy, thì em tặng lại tôi một món quà là được rồi?”
???
Trình Tuyết Ý ngây ngốc chớp mắt: “Tặng lại?”
“Ừ.”
Thật ra chuyện tặng quà đáp lễ, không phải là Trình Tuyết Ý chưa từng nghĩ tới, mà tổng tài vừa có tiền vừa có địa vị, cái gì cũng không thiếu, cô không biết nên tặng gì thì tốt.
Trình Tuyết Ý suy nghĩ thật đơn giản, Từ Kỳ Ngôn chỉ mới nói một câu mà cô đã bị dụ nghe theo rồi.
“Vậy, vậy anh muốn quà gì?”
Ánh mắt của cô ngơ ngác, nhưng không hề thiếu sự chân thành và nghiêm túc trong đó.
Từ Kỳ Ngôn nói thầm trong lòng.
Là em đó.

Nhưng lời này không thể nói ra được.
Cảm xúc mãnh liệt trong đôi mắt đen đã bị đè nén xuống.
Hắn im lặng một lúc rồi nhếch môi nói: “Em muốn chọn gì cũng được.”
Giọng nói của hắn vừa lười biếng vừa quyến rũ.
Đôi mắt quyến rũ nhìn về phía cô, trong đó ẩn chứa một cảm xúc rất khó diễn tả.
Giống như một cơn sóng ngầm.
Trình Tuyết Ý ngơ ngác nhìn Từ Kỳ Ngôn, không biết vì sao trong một giây cô lại cảm thấy bản thân đang bị trêu ghẹo.
Giống như một sợi lông vũ lướt nhẹ qua trái tim cô, lại giống như một cơn sóng lướt qua bờ cát.
Tổng tài đúng là ma quỷ mà!
Hắn có độc!
Vẻ mặt của Trình Tuyết Ý ngáo ngơ.
Từ Kỳ Ngôn cười nhạt nhìn cô: “Không sao cả, tôi cũng không vội, khi nào em đưa cho tôi cũng được.”
“À…” Cô mím môi: “Vậy thì được.”
Hắn lại đẩy hộp nhung đến trước mặt cô, nhướng mày hỏi: “Cho nên hiện tại có thể yên tâm nhận chưa?”
Mỗi khi Trình Tuyết Ý nghĩ tới sợi dây chuyền vàng đó là bắt đầu cảm thấy đau đầu.
Tổng tài cũng thật là quá đáng, sợi dây chuyền này căn bản là không thể dùng được.
Đeo lên người giống như là nhà giàu mới nổi, hơn nữa nó còn nặng như vậy, sợ là cổ của cô không chịu đựng nổi.
Cô vẫn không muốn nhận.
Từ Kỳ Ngôn thấy cô vẫn do dự như cũ, thì cau may lại, giọng nói cũng lạnh nhạt hơn lúc nãy.
“Đồ tôi đã đưa ra thì sẽ không thu lại.” Hắn nói: “Nếu em không thích thì cứ ném đi là được.”
“Tôi không ngại.”
Trình Tuyết Ý thật sự muốn quỳ xuống lạy tên nhà giàu này!
Đồ quý như vậy mà hắn nói muốn ném thì ném?
Hơn nữa còn nói với cái giọng điệu sầu thảm kia là sao?
Câu kia giống như là đang muốn nói, nếu em không nhận thì tôi sẽ đi tìm chết vậy.
Trình Tuyết Ý bất giác thở dài, cô không muốn làm cả hai không vui chỉ vì chuyện này.
Vì vậy cô chỉ có thể nói: “Haiz, Từ tổng, ngài không cần như vậy, tôi nhận là được rồi.”
Từ Kỳ Ngôn ủ rũ nói: “Nếu em không muốn thì không cần miễn cưỡng.”
Trình Tuyết Ý: “Tôi không hề miễn cưỡng chút nào đâu.”
“Dây chuyền này vừa quý vừa đẹp, tôi rất thích!”

Có phải là hơi lố rồi không?
Nhưng dù sao sắc mặt Từ Kỳ Ngôn cũng không còn đen như lúc nãy nữa.
Trước khi rời khỏi phòng làm việc, Từ Kỳ Ngôn đã gọi cô lại.
Trình Tuyết Ý ôm món quà nặng trĩu trên tay, quay đầu lại nhìn hắn.
Sau buổi trưa nắng ấm đã biến mất, vẻ mặt của tổng tài hiếm khi dịu dàng như vậy, hắn nhìn cô một lúc lâu rồi nói: “Năm mới vui vẻ.”
Trình Tuyết Ý nở nụ cười rạng rỡ: “Năm mới vui vẻ nhé Từ tổng!”

[Vọng tộc] chính thức công bố trước một ngày khi chuẩn bị sang năm mới.
Đúng 8 giờ tối hôm đó.
Phim truyền hình Vọng tộc V: Cuối cùng vợ chồng nông thôn cũng hợp tác rồi!! Lần này sẽ vào vai một đôi vợ chồng, cho hỏi mọi người có mong chờ không?! @Thi Nhất 11 @Trình Tuyết Ý.
Bên dưới đính kèm thêm gif hai người tương tác với nhau trên thảm đỏ.
Ngay sau đó Trình Tuyết Ý và Thi Nhất đều đăng thông báo lên Weibo.
Trình Tuyết Ý:  Ha ha ha, cuối cùng cũng có công việc rồi, cảm ơn đoàn phim rất nhiều!
Thi Nhất trực tiếp chia sẻ Weibo của Trình Tuyết Ý, hắn là người lạnh lùng, nên khi chia sẻ chỉ đính kèm theo một icon mỉm cười.
Sau một loạt hành động như vậy, Weibo lập tức bùng nổ.
Trình Tuyết Ý có một thú vui rất kỳ lạ, đó chính là đọc bình luận.
Các fans của cô trên Weibo đều vui mừng la hét, trước đó fans của cô luôn bị chuyện bộ phim con đường đầy sao mà bị fans Liên Khê chèn ép, cuối cùng bây giờ cũng đã nở mày nở mặt được rồi, đúng là quá tuyệt mà!
[A a a a! Nhóc con của mẹ không bao giờ làm mẹ thất vọng mà! Trâu bò! Tấn công!]
[Chúc mừng chúc mừng! Thật là mong chờ vợ chồng nông thôn a a a a, tôi cảm thấy hôm nay là ngày hạnh phúc nhất của tôi trong năm nay! Yêu cục cưng rất nhiều!]
[Tôi là fans của một idol thần tiên gì đây, sao có thể tuyệt vời như vậy chứ!]
[Ha ha ha ha ha, làm fans của Trình Tuyết Ý thật sướng, không cần làm gì mà cũng trở nên ngầu như vậy!]
Ở bên Thi Nhất lại là như vậy.
[Tại sao lại để icon này thế, con dám ghét bỏ vợ con sao? Không sợ về nhà sẽ bị quỳ ván giặt đồ à?]
[Vợ của con nhận được công việc, sao lại không chúc mừng con bé một chút, tại sao không đăng những icon thể hiện tình yêu ấy?]
[Không muốn lăn lộn bên ngoài nữa phải không?]
[Trình Trình không thích icon này đâu, mau xóa đi nào.]
[Trình Tuyết Ý mau tới quản chồng đi kìa, gần đây Nông tổng có vẻ được thả lỏng quá rồi!]
Nông tổng???
Éc?
Ngoại trừ những cái này thì quần chúng ăn dưa cực kỳ vui vẻ.
Tại sao dưa này lại ngon và xuất sắc đến như vậy?
[Cứ nghĩ là Liên Khê đã chiến thắng, không nghĩ tới Trình Tuyết Ý còn trâu bò hơn!]
[Nhanh nhanh nhanh, đặt cược nào! Đường đầy sao hay vọng tộc sẽ chiến thắng?]
[Ha ha ha, nhìn vào diễn viên mà nói Giang Khởi Thâm và Kiên Khê có cửa để so với Thi Nhất và Trình tuyết Ý sao?]
[Lặng lẽ đặt cược đường đầy sao sẽ chiến thắng.]
[Tôi cảm thấy dưa này giống như một bộ phim có phần nổi có phần chìm, khi mọi người cho rằng Trình Tuyết Ý đã thua, nhưng chớp mắt một cái người ta nổi bật sống lại, dưa này lật kèo quá nhanh rồi, thuận tiện đặt cược, tôi đứng về phe vọng tộc ha ha ha!]
[Đám liếm cẩu nào đó ơi, phim còn chưa quay đâu, đừng để đến lúc đó bị vả mặt nhé!]
[Chậc chậc, fans của người nào đó lại chó cùng rứt giậu rồi, các người đã quên vẻ mặt đắc ý của bản thân khi có cái bánh từ trên trời xuống rồi sao?]
Sau khi thông báo vợ chồng nông thôn sẽ hợp tác với nhau đăng lên, vọng tộc và Trình Tuyết Ý dắt tay nhau lên hot search ngay lập tức.
Mà phía sau dòng vợ chồng nông thôn hợp tác còn kèm theo một chữ ‘hot’ chói mắt.
Ngày 29 tháng chạp, người dân cả nước đều vui mừng đón năm mới, số lượng truy cập mạng nhiều hơn bình thường, đêm nay lại có quá nhiều hot search nên vào đêm cuối cùng trước khi qua năm mới, Weibo đã bị sụp!
*Chú thích:

Khuôn mặt Poker
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.