🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

A Trừng không có ý kiến gì.



Vẻ mặt Trần Trừng không thay đổi mà nghĩ.



Nhưng giờ phút này y nhất định phải đưa ra ý kiến.



Y ngược lại muốn đuổi Bạc Dận ra ngoài, rồi lại không thể không lo lắng vạn nhất đối phương cõng y cùng Bạc Hi một mình nói cái gì đó thì làm sao bây giờ.



Nhưng nếu tiếp nhận đề nghị của Bạc Dận, khả năng Bạc Hi có thể lại tức giận.



Trần Trừng nhất thời khó cả đôi đường.



“Ca ở một mình một phòng, được không?” Vẻ mặt Trần Trừng lo lắng nhìn về phía đôi mắt hắn, Bạc Dận dường như chưa từng nghĩ tới y sẽ lựa chọn đuổi mình ra ngoài, sau một thoáng sững sờ, hắn gật gật đầu, nói: “Có thể.”



Quả nhiên cái tên Bạc Dận đối với loại chuyện này không mẫn cảm như vậy.



Trần Trừng gọn gàng dứt khoát nói: “Vậy ca ca một mình một gian, hai các ngươi không được ở sau lưng ta lén lúc nói thầm.”



Bạc Hi buồn cười: “Ta cùng với Hoàng huynh có thể có cái gì phải nói thầm với nhau?”



Xác định hai người này chia ra ở 2 phòng cách vách mình, Trần Trừng hơi yên tâm, ngoan ngoãn trùm ở trên giường đổ mồ hôi đem ngũ cảm tăng lên cực hạn đi nghe động tĩnh hai bên.



Cả hai bên đều rất yên tĩnh.



Hai người này hẳn là không có ghé vào nhau nói chuyện âm thầm.



Bởi vì Trần Trừng đi lại không tiện, lúc tối hai huynh đệ này lại tới dùng cơm với y. Bạc Dận mắt có tật, tay

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-nhan-vat-phan-dien-moi-ngay-deu-bi-lat-xe/2686611/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.