“Rào rào rào...”
Giang Khắc múc mấy gáo nước lạnh dội lên người, hơi lạnh tỏa ra từ nước khiến anh tỉnh táo đôi phần. Hơi nhíu mày, nghĩ đến sự việc chiều nay, anh cảm thấy bản thân quá nóng vội, nhưng anh không hối hận, thậm chí còn có chút hưng phấn.
Nghẹn trong lòng lâu như vậy, rốt cuộc cũng thổ lộ được!
Giang Khắc nhếch khóe môi, tâm tình không tệ lau qua người, rồi sải bước đến nhà bếp.
Trong bếp, ánh lửa nhảy lách tách, phản chiếu đôi vợ chồng già đang thủ thỉ tâm tình.
“Nhiều sủi cảo thế này, cô thanh niên tri thức kia liệu có ăn hết không?” Giang Thế Viễn nhìn sủi cảo nổi lềnh bềnh trong nồi, cánh mũi ngửi được hương thơm thoang thoảng, không nhịn được nuốt nước miếng.
“Ăn hết hay không không quan trọng, quan trọng là tâm ý!” Chu Tiểu Phương bận bịu vớt sủi cảo, hơi bĩu môi, “Ở điểm này, con trai ông giỏi hơn ông nhiều.”
Giang Thế Viễn không cho là đúng, “Từ lúc gặp cô thanh niên tri thức kia, nó mới như được khai sáng, chứ lúc trước, đâu thấy nó ân cần thế này?”
Vừa nói, Giang Thế Viễn vừa nhớ đến đoạn thời gian trước kia. Thân là cha mẹ của Giang Khắc, bọn họ rõ ràng tính nết của anh hơn ai hết. Từ nhỏ đến lớn, chưa thấy anh quan tâm, để ý thứ gì, đối xử với người khác luôn là bộ dáng lễ phép mà xa cách, khiến bọn họ cực kỳ đau đầu.
Vài năm trước, khi anh vừa đủ tuổi trưởng thành, Chu Tiểu Phương vì muốn bế cháu, vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-nguoi-qua-duong-yeu-menh/3717029/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.