Lâm Hiểu Nhan mở miệng đánh vỡ sự yên tĩnh.
"Cái ngày cậu từ chối không đi hợp tác xã mua bán cùng tớ, cuối cùng tớ phải đi một mình. Ai ngờ thanh niên tri thức Lục bám theo tớ, Thẩm Đại Lệ lại bám theo thanh niên tri thức Lục. Ban đầu tớ không có ý kiến gì, ai mà chẳng có quyền đến hợp tác xã? Nhưng khi tớ đang mua đồ, bắt gặp Hồ Thúy Loan cũng ở đó, định đánh bài chuồn thì Thẩm Đại Lệ hô lên: 'Thím Thúy Loan, thím cũng mua đồ đó à', làm Hồ Thúy Loan phát hiện ra tớ."
"Sau đó, bà ta giả đò quên tiền, cầu xin tớ trả tiền mua vải cho bà ta. Tớ không trả, Thẩm Đại Lệ quay sang chỉ trích tớ, nói tớ máu lạnh, không có tình người."
"Tớ không nhịn nổi nữa, mắng cô ta xen vào chuyện của người khác, còn bảo cô ta nếu có lòng thì trả tiền thay Hồ Thúy Loan đi. Lúc đó, cô ta nhìn tớ với ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống, khiến tớ rùng mình."
"Rồi tớ chợt nghĩ, tớ và cô ta không thù không oán, tại sao cô ta lại hận tớ như vậy?"
Lâm Hiểu Nhan mím môi, ánh mắt có vẻ nghiền ngẫm. Cố Yên Nhiên thở hắt ra, nghĩ đến sự tình trong sách. Nếu nói thanh niên tri thức nữ đi ra từ thôn Du Thủy, ai có tương lai rực rỡ nhất, vậy đó chắc chắn là Lâm Hiểu Nhan.
Sau khi thi đậu và tốt nghiệp đại học, cô ấy vào làm trong bộ giáo dục, mai sau làm đến chức chủ nhiệm bộ giáo dục,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-nguoi-qua-duong-yeu-menh/3653150/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.