Đợi một chút. 
Rốt cuộc thì ai là người bị đổi hồn đoạt xá? 
Văn Thu Thời nghi ngờ Cố Mạt Trạch bị đoạt xá, trong nguyên tác, rõ ràng hắn còn thanh tâm quả dục hơn so với y tu luyện trong Đạo quán kìa, vậy mà giờ lại kéo dây áo của y rồi nói ra những lời như ác thú! 
Không được! 
Hắn không được, dù đẹp trai cũng không được! 
Văn Thu Thời giãy giụa nhưng thân thể này yếu ớt, giãy vài cái liền mất hết sức, biến thành một con cá nằm ngửa mặc cho người ta làm thịt. 
Y thở hổn hển, cố gắng dùng lời nói để đối phương hồi tâm chuyển ý: "Ngươi suy nghĩ cho rõ ràng, vì báo thù ta mà hi sinh, hủy hoại bản thân như vậy, có đáng không?" 
Văn Thu Thời đau lòng, gân cổ lên hét: "Không đáng đâu!" 
Cố Mạt Trạch hơi nhướng mày, tầm mắt đặt trên vai trái của y, không trả lời lại mà cởi nửa áo, dưới mái tóc đen rối bù của thanh niên lộ ra làn da trắng sáng như ngọc. 
Văn Thu Thời khàn giọng, không vùng vẫy vô ích nữa, nhìn Cố Mạt Trạch không chớp mắt hai giây. 
Chuyện tới mức này, chỉ có thể đánh cược. 
Y cược rằng Cố Mạt Trach kỳ lạ trước mặt này chính là người trong nguyên tác chưa từng nắm tay người khác. 
Bị dồn đến ngõ cụt, Văn Thu Thời cắn răng dùng hai tay đang chống cự quàng lên vai Cố Mạt Trạch, kéo cổ hắn xuống đồng thời y ngẩng đầu lên, bất ngờ tấn công đôi môi mỏng, hôn lên tên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-my-nhan-su-thuc-benh-tat/2523341/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.