Editor: Fei
Kỷ Li dựa theo con đường trong ký ức, trở về nhà.
Truyền thông Mộng Tưởng sắp xếp cho các thực tập sinh dưới trướng vào ký túc xá bốn người một phòng. Chỉ có điều tính cách nguyên chủ vừa hướng nội vừa nhạt nhẽo, mới đến đã bị cô lập, chẳng có bạn cùng phòng.
Kỷ Li được ở một mình một chỗ, vô cùng hài lòng.
Y cởi quần áo bẩn, rửa mặt xong định đi tìm bộ nào sạch sẽ để thay nhưng vừa mở tủ đã phải trợn tròn mắt ——
Hóa ra trong tủ quần áo nhỏ xíu chỉ treo vài cái áo phông cũ, vừa nhìn là biết hàng vỉa hè, giặt nhiều đến mức phai cả màu.
Kỷ Li day day huyệt thái dương, bỗng đau đầu một cách khó hiểu.
Y sống sung túc với thân phận ảnh đế đã quen, chi phí ăn mặc ở đi lại hàng ngày đều rất cao. Nhưng giờ thì hay rồi, mức sinh hoạt tụt dốc không phanh, thiếu điều khắc thêm chữ "thảm" lên trán.
Kỷ Li tiện tay lấy một cái ra mặc, cầm điện thoại kiểm tra tài khoản của nguyên chủ. Chưa xem thì còn hi vọng nhưng thấy rồi chỉ cảm thấy đau tim, ví tiền và số dư trong thẻ ngân hàng cộng vào còn chưa tới 500.
Đời là bề khổ.
Chính là đây chứ đâu!
Chẳng trách nguyên chủ cam chịu đám Lâm Kiều bắt nạt cũng nhất định phải ở lại công ty. Ngoại trừ số tiền vi phạm hợp đồng khổng lồ chắc nguyên chủ còn tính đến chuyện công ty bao ăn ở, tiết kiệm được chút tiền.
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-minh-tinh-phao-hoi-toi-bao-hong/2629461/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.