Nguyễn Nặc qua lại phòng tùy ý chọn một bộ quần áo, sau đó trốn vào phòng thay đồ, mở di động bắt đầu tìm số điện thoại của sở nghiên cứu.
Rất nhanh, trên màn hình xuất hiện một dãy số, Nguyễn Nặc yên lặng nhớ kỹ và lưu nó lại.
Lần đầu tiên gặp người của sở nghiên cứu, cô vô cùng sợ hãi, nhưng bây giờ cũng chỉ có thể dựa vào bọn họ mới có thể cứu giúp. Thế giới này đã đi lệch ra khỏi quỹ đạo của thế giới truyện tranh, đến lúc đó sẽ phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn cô cũng không nói chính xác được. Cô phải có sự chuẩn bị trước mới được.
Lễ phục Nguyễn Nặc chọn lựa màu trắng như tuyết, trên mặt cũng trang điểm nhẹ nhàng làm tôn lên vẻ đẹp lộng lẫy của cô, kiều mà không mỵ.
Sau khi trang điểm xong cô mới quay lại phòng ngủ. Từ Kha đứng trước tủ quần áo, đưa lưng về phía cô, chắc là là nghe được chân của cô nên anh cất giọng nói trầm thấp: "Lại đây."
Nguyễn Nặc nhẹ nhàng, cẩn thận đi đến phía sau anh, đang muốn che hai mắt của anh thì Từ Kha đột nhiên quay người, cô đứng không trực tiếp ngã vào lồng ngực anh
A, đột nhiên được yêu thương nhung nhớ thế này, cảm giác cũng không tệ lắm. Vì thế, Từ Kha yên tâm thoải mái ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô, hương thơm đặc biệt chỉ riêng cô mới có ngập tràn chóp mũi anh
Vì anh cao hơn nên anh đặt cằm mình lên đầu cô, ôm cả người cô vào lòng. Cô nhẹ tựa như bông, mềm mại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-mieu-ta-ban-manh-toan-the-gioi/1660598/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.