Lúc đầu Nguyễn Nặc muốn tránh khỏi người anh, nhưng nghe được lời của anh thì dừng lại động tác.
Ghen?
Cũng chỉ nói nhiều hơn một câu, rồi vỗ vai một cái, cái này cũng ghen được?
Còn chưa đợi cô trả lời, cằm của Từ Kha đã đặt lên vai cô, tóc mai của hai người chạm vào nhau, tiếp tục tự lẩm bẩm: "Thật giống như, anh đã không còn cảm thấy thỏa mãn với vị trí bạn trai giả này rồi."
Thân thể Nguyễn Nặc cứng đờ một chút, cái gì gọi là không thỏa mãn khi làm bạn trai giả của cô. Suy nghĩ của cô rối rắm, chuyện mới xảy ra đã nói rõ vấn đề, anh không có ý định đi giải quyết, bây giờ nói những chuyện này thì có ích gì.
Thấy cô không có phản ứng, hai tay Từ Kha dần ôm chặt lấy cô, "Nguyễn Nặc, anh..."
"Từ Kha." Lần đầu tiên Nguyễn Nặc bỏ xuống sự sợ hãi đối với anh, giọng nói trong trẻo mà lạnh lùng, "Tôi sẽ không tiếp nhận anh dùng mối quan hệ người yêu để càng giam cầm tôi, hạn chế tôi."
Nguyễn Nặc hít một hơi thật sâu, nhắm mắt che dấu sự chột dạ của mình, nhấn mạnh một lần nữa, "Tôi không chấp nhận."
Từ Kha từ từ buông lỏng cái ôm đối với cô, "Đây chính là câu trả lời của em?"
"Ừ." Nguyễn Nặc gật đầu nhẹ. Cô làm trái lòng mình. Quả thật cô có tình cảm với anh, nhưng cái giá ở bên cạnh anh chính là bị cầm tù, cô không làm được.
"Được."
Nguyễn Nặc đưa lưng về phía anh, đứng tại chỗ nghe tiếng bước chân dần đi xa của anh.
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-mieu-ta-ban-manh-toan-the-gioi/1660576/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.