Nguyễn Nặc ôm chặt chăn, bây giờ dù có lấy chăn che cơ thể trần truồng như thế nào đều cảm thấy không thực tế.
Từ Kha thấy phản ứng này của cô, vẫn không dừng bước lại, từng bước ép sát đến, cho đến khi ép cô đến sát vách tường.
"Mèo ngốc, thay quần áo đi, xuống dưới ăn cơm." Từ Kha nói xong một câu này bên tai cô, liền chặn ngang bế cô lên rồi đi ra ngoài.
"Hả?" Nguyễn Nặc không phản ứng kịp, không phải nhân vật phản diện rất ghét yêu sao, sao anh lại dễ dàng bỏ qua cho mình như vậy. Chẳng lẽ muốn nuôi mập cô sau đó giao cho nhân viên nghiên cứu khoa học?
Nguyễn Nặc nhớ lại một ít chi tiết trong truyện tranh, yêu là sinh vật đối lập với người. Từ trước đến giờ đều không hợp nhau, có một số yêu xấu thậm chí sẽ ăn thịt người, mà loài người cũng đã nghiên cứu ra biện pháp chống lại. Tổng kết lại, tranh đấu giữa người và yêu vẫn luôn không dừng lại.
Còn cô có lúc là mèo, có lúc cô lại là người, hẳn là yêu đi.
Nguyễn Nặc bị anh ôm ra hành lang, đi đến một gian phòng ở bên kia, cô ở chỗ này nhiều ngày như vậy, không thấy người ra vào căn phòng kia.
Quả thật Nguyễn Nặc nhịn không được, nếu thật sự anh muốn giao cô ra, vậy còn không bằng trực tiếp giết cô đi.
"Anh Từ, anh có thể để tôi đi được không. Còn nữa tôi tên là Nguyễn Nặc." Nguyễn Nặc rũ mặt, không dám nhìn thẳng vào mắt anh.
Nếu như anh nói được, như vậy cô sẽ chạy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-mieu-ta-ban-manh-toan-the-gioi/1660548/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.