Vân Lạc Đình suy nghĩ một chút nói: "Ngươi chui vào túi pháp khí trước đã.
Ta mang ngươi đi ra ngoài."
Khổng tước trắng ngẩn người, nàng không biết túi pháp khí kia là vật gì.
Nhưng có vẻ là linh vật có thể giúp nàng rời khỏi nơi này.
Trong lòng nàng vui vẻ, rồi lại có chút chần chờ: "Đa tạ ân nhân.
Chỉ là, phu quân của ta, hắn......"
Vừa nãy, trong lời của ân nhân chỉ nói mang nàng rời đi, vẫn chưa nhắc đến phu quân.
"Tu sĩ bình thường không vào được túi pháp khí.
Phu quân của ngươi......" Vân Lạc Đình hơi chần chờ, giơ tay vỗ bả vai Bùi Huyền Trì: "Đạo lữ của ta sẽ mang hắn đi ra ngoài."
Mặc dù linh thú và nhân tu cùng tu luyện linh lực.
Cùng có một nguồn gốc nhưng vẫn có bất đồng.
Túi pháp khí tồn tại vốn là nhắm vào linh thú.
Nhân tu đi vào có thể sẽ bị túi pháp khí bài xích.
Khổng tước trắng không khỏi cảm thấy hoảng loạng.
Nàng không muốn tách khỏi phu quân của nàng.
Từ lúc bị bắt đến bây giờ, số lần bọn họ gặp nhau có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Nếu không phải hôm nay trưởng lão Vu Vân không nhịn được, muốn có được phương pháp luyện chế đan dược bằng linh thú.
Có lẽ bây giờ nàng vẫn chưa thể gặp được phu quân.
Bây giờ lại muốn tách ra......
Mặc dù có hơi chần chừ.
Nhưng trong lòng khổng tước trắng biết.
Người trước mặt là người cùng tộc, là người đến cứu nàng.
Khổng tước trắng thu lại đôi cánh, thả gia chủ Mặc gia bên dưới cánh ra: "Vất vả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-meo-toi-noi-tieng-nho-huyen-hoc/4383073/chuong-94.html