Mặc dù Loan Thanh Lâm không tính là người làm chủ.
Nhưng lại là một trong số những người đứng sau màn.
Để hắn lại cho nhóm linh thú hiện tại đang bị trọng thương nằm trong túi pháp khí.
Để cho bọn họ có thể tự tay báo thù.
Vân Lạc Đình nhìn những đệ tử mặc trang phục của nhà đấu giá.
Loan Thanh Lâm mang đến không ít người.
Hơn nữa, nhà đấu giá cũng không phải bán linh vật bình thường.
Mọi chuyện càng phải làm cẩn thận hơn.
Người có thể ở lại đây đều là người một nhà với nhà đấu giá.
Bọn họ làm một con chó nối giáo cho giặc*, chết cũng không đáng tiếc.
(Nối giáo cho giặc: ví với kẻ đồng loã làm việc xấu)
Bùi Huyền Trì nhìn thấy Vân Lạc Đình có hơi thất thần, liền nói: "Bên trong có một căn phòng tối.
Chúng ta vào xem một chút nhé?"
"Vừa nãy ta mở ra, nhìn thấy bên trong có không ít ghi chép giao dịch của nhà đấu giá và tông môn.
Còn có một ít món đồ không được mang lên bán đấu giá, bị Loan Thanh Lâm giấu đi.
Có một ít đồ vật là hắn ta giữ lại cho mình."
Vân Lạc Đình chớp mắt, bị giấu đi, giữ đồ lại cho mình? Cậu suy đoán nó có thể là thứ gì.
Vân Lạc Đình lập tức nhíu mày: "Loan Thanh Lâm đáng bị ngũ mã phanh thây."
Nói ngũ mã phanh thây vẫn còn tiện nghi cho hắn.
Hắn ta còn là con người sao!
Vân Lạc Đình nghĩ một chút nói: "Chúng ta mang những thứ kia đi."
"Được."
Bùi Huyền Trì đi theo cậu vào.
Trong cái phòng tối nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-meo-toi-noi-tieng-nho-huyen-hoc/4383067/chuong-88.html