Hạ Dục Cẩn luôn rất nhạy cảm.
Mặc dù lúc này hắn cảm thấy có hơi không ổn, nhưng lại không thể nói ra nó là cái gì: "Xảy ra chuyện gì vậy?"
Bùi Huyền Trì đẩy thánh chỉ trong tay qua: "Nhìn đi."
"Ngươi lấy thứ này ra ngoài?" Tất nhiên Hạ Dục Cẩn nhận ra thánh chỉ, nhưng khi nhìn thấy mấy chữ trên đó, hắn cười: "Bùi Văn Hiên thật đúng là......"
Trên thánh chỉ một chút công trạng cũng không viết, nhưng lại khen Bùi Văn Hiên lên tận trời, làm giả năng lực của hắn.
Bùi Huyền Trì hỏi: "Ngươi cảm thấy, ai thích hợp làm hoàng đế?"
"Ngươi." Hạ Dục Cẩn nghiêm mặt nói: "Viết tên ngươi lên, phủ Tướng quân ủng ngươi làm hoàng đế."
Hạ Dục Cẩn không chỉ đại diện một mình hắn, mà còn cả quân đội trong tay hắn.
Nhưng...!Trong lòng hắn cũng biết, tâm Bùi Huyền Trì không ở đây.
Người có thiên phú tu luyện, đều sẽ lựa chọn con đường tu tiên.
Cho dù có ở tiên môn làm tạp dịch, cũng muốn vào.
Căn cốt tu luyện của Bùi Huyền Trì là thượng giai.
Bây giờ tu vi của hắn cao thâm, tất nhiên sẽ không ở lại lâu trong cung.
Ngôi vị hoàng đế ở trong hoàng cung đối với người khác mà nói, đó là hết sức mưu tính để chiếm được ngai vàng.
Nhưng Bùi Huyền Trì lại không để ý đến thứ này.
Hạ Dục Cẩn thở dài, cẩn thận phân tích: "Hoàng tử trong cung tư chất giống nhau, không phải cực kỳ thông tuệ, thêm chuyện giữa ngươi và bọn họ có chút...!Nên không dễ quyết định chọn người nào."
Bùi Huyền Trì nói: "Ta sẽ nâng đỡ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-meo-toi-noi-tieng-nho-huyen-hoc/4383036/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.