Bùi Huyền Trì biết mèo nhỏ có ý gì, trong đôi mắt hắn tràn đầy ý cười dịu dàng: "Huyện Đỉnh Đông gần biển, đến lúc đó sẽ ở đấy chơi mấy ngày."
Lúc trước trong cung có đưa mấy con hải sản tới, mèo nhỏ còn rất thích.
Thỉnh thoảng, hắn cũng cử con rối đến huyện Đỉnh Đông mua hải sản về.
Chuyện lần này trùng hợp xảy ra ở huyện Đỉnh Đông, có thể đến đó ăn thử một ít đặc sản ở nơi đó.
Vân Lạc Đình chớp chớp mắt: "Meo meo ~"
Con rối điều khiển cỗ xe ngựa từ từ tiến lên phía trước.
Nhà đấu giá trong kinh thành từ trước đến nay đều có thế lực rất lớn.
Một tháng mới mở một lần, lần nào cũng có đủ các loại bảo vật quý hiếm, danh tiếng vô cùng lớn.
Có thể nói người trong kinh thành đều biết được việc này, cũng có vài nhân sĩ từ bên ngoài kinh thành cố ý đến.
Còn chưa tới gần nhà đấu giá, con đường này đã không ít người qua lại.
Xe ngựa muốn di chuyển trong đó cũng khó.
Bùi Huyền Trì xoa bụng mèo nhỏ, thuận thế bế cậu lên rồi nói: "Biến về hình người đi, chúng ta vào quán rượu ngồi."
"Meo!"
- --
Toàn kinh thành chỉ có duy nhất một nhà đấu giá, ông chủ nhà đấu giá chưa bao giờ lộ mặt trước mặt người khác, thân phận của hắn ta là một bí ẩn.
Tất cả đồ bán đấu giá, phần lớn đều có quan hệ tới tu tiên, không ít người đoán ông chủ của nó là người trong tiên môn, lúc ra cửa rèn luyện đã mở nhà đấu giá này.
Tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-meo-toi-noi-tieng-nho-huyen-hoc/4383014/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.