Chỉ trong một thời gian ngắn, đã có hai người chết.
Người trong gia tộc không dám lên tiếng cho bọn họ. Tu sĩ bên cạnh vốn không tham gia việc này. Bây giờ lại biết đệ tử có rất thiên phú của mình có khả năng vì chuyện này mà đã mất mạng. Có ai sẽ đi giúp bọn họ nói chuyện chứ.
Ai có thể nghĩ đến, đan dược tăng tu vi còn sẽ biến thành bùa đòi mạng.
Sau một hồi yên tĩnh, một đệ tử đứng sau chưởng môn. Hắn che thân hình trốn tránh trong nhóm đồng môn, nhẹ giọng nói: "Chư vị Tôn giả mời chúng ta đến đây cũng vì để giải quyết chuyện này. Vốn để chủ trì công đạo cho chuyện này. Nhưng mà ai cũng có thể thấy được. Tôn giả hướng về phía những linh thú hoá hình. Hai vị thật sự không cần nóng vội như thế."
Vân Lạc Đình hừ lạnh. Mặc dù lời này nói không sai. Nhưng, cho dù cậu không bỏ chứng cứ trong tay mình ra. Thì chỉ bằng chuyện dùng máu thịt của linh thú hoá hình để luyện đan cũng nên chém chết tất cả tu sĩ liên quan đến chuyện này ngay tại chỗ.
Mà không phải là triệu tập tất cả các tông môn lại một chỗ.
Như vậy thật là phiền toái.
Vân Lạc Đình chậm rãi ngước mắt lên. Ánh mắt cậu nhìn thẳng Tôn giả đang ngồi trên đài, nhàn nhạt nói: "Một khi đã như vậy, thì nên sớm đưa ra quyết định. Cũng đỡ nhiều người chúng ta uổng công đợi ở chỗ này."
"Chuyện này quan trọng, cần trưởng lão và chưởng môn tính toán,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-meo-ta-nuoi-nang-tieu-hoang-tu/3253347/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.