Vừa nói chuyện, Hà Vực Bình vừa lấy đan dược để trong túi trữ vật ra bày đầy đất.
Tên của hắn cho dù có ở trong tiên môn nào cũng được biết đến. Luyện đan sư vượt cấp luyện chế đan dược, chắc chắn có thể trở thành Đan Thánh. Nên tất nhiên những người đó không dám đắc tội hắn, thậm chí còn dùng hết khả năng lấy lòng hắn, cũng chỉ vì để hắn giúp đỡ luyện đan.
Đây là thứ hắn dựa vào. Nhưng giờ phút này nhìn thấy Bùi Huyền Trì không chút do dự động thủ, đánh vào người tự nhiên biết đau.
Hà Vực Bình không giám nói gì thêm. Trong lòng không khỏi hối hận, đồng thời lại không nhịn được oán trách, linh quả Tuyến Vân vốn chính là thánh phẩm luyện đan. Trong tiên môn có một quả nhưng chưa bao giờ cho hắn chạm vào. Chỉ có thể đứng từ xa nhìn, cho dù là như thế cũng rất ít khi có thể nhìn thấy. Mà cái tên nhà quê này, đã ăn rồi còn không cho người ta nói?
Vốn dĩ là các ngươi sai.
Nhưng dưới tình hình hắn mạnh hơn ngươi. Hà Vực Bình nào còn dám nói nhiều, chờ đến lúc ra khỏi bí cảnh, không... Đợi đến lúc các ngươi đi rồi ta liền truyền tin cho gia tộc, để phụ thân ta mang trưởng bối trong nhà đến báo thù cho ta!
Vân Lạc Đình liếc mắt một cái: "Đan dược cấp thấp như vậy mà cũng coi như là bảo vật? Đan chứa độc tố còn không ít, thường xuyên ăn sẽ không xảy ra vấn đề sao?"
Đan Bùi Huyền Trì luyện ra không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-meo-ta-nuoi-nang-tieu-hoang-tu/3253311/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.