Editor: Không muốn ăn cơm
Tô Cẩm động tác tự nhiên kéo cửa xe Diệp gia ra, ngồi vào trong.
Ven đường có không ít người hâm mộ nhìn cô ta, đều đang suy đoán xem gia thế cô ta hiển hách tới cỡ nào.
Nhưng Diệp Lê biết, Tô gia mấy năm trước đã sớm phá sản, mấy năm nay đều là dựa vào sự tiếp tế của Diệp gia mà sống.
Nếu không phải Tô Cẩm là vị hôn thê của Diệp Lê thì Diệp gia làm sao mà rảnh rỗi đi quản nhà người khác, về phần giao tình tốt giữa hai nhà... Diệp lão gia tử cùng Tô lão gia tử đã sớm qua đời.
Mà Tô Cẩm vẫn xem đây như là chuyện đương nhiên, lạnh nhạt mà đối đãi với nguyên chủ.
Cô ta cảm thấy thời đại bây giờ là tự do yêu đương, loại kết thông gia từ bé này như hành vi phong kiến, một mực không tình nguyện thừa nhận mối quan hệ của mình cùng nguyên chủ, nhưng lại chẳng biết xấu hổ mà dùng đồ của nguyên chủ.
Kỳ thật, nguyên chủ cũng không có mưu đồ gây rối cô ta, chỉ đơn giản là muốn cùng cô ta trò chuyện thôi.
Diệp Lê cảm thấy tính tình của nguyên chủ cũng thật là tốt, nếu đổi lại là cậu...
Ha ha tới công chuyện liền! J
Diệp tiểu thiếu gia sải bước đi tới, một phen kéo cửa xe ra, khiến Tô Cẩm đang ngồi chơi Ipad giật nảy mình.
"Diệp Lê?!" Con ngươi xinh đẹp của Tô Cẩm tràn đầy lửa giận, cô ta vỗ vỗ ngực, cả giận nói, "Cậu có bệnh à, dọa chết tôi!"
Ngồi xe của người ta, chơi ipad của người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-meo-cua-anh-trai-nam-chinh/922400/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.