Lâm Nhạc Nhạc nằm ngửa trên giường nhìn chân mình, lúc trước không để ý, hiện tại nhìn chân hình như lại béo.
Không biết đây là béo hay là phù thời gian mang thai.
Lâm Nhạc Nhạc thử đè chân mình, cũng may không lõm.
Mà trừ ngửi kem mặt nôn khan, Lâm Nhạc Nhạc chẳng có gì không khỏe. Cậu thậm chí cảm thấy thằng nhãi con trong bụng mình rất kiên cường, bốn tháng mới bị phát hiện. Lúc trước đang trong thời kỳ rất không ổn định, hai ông bố cả ngày lăn lộn thế nhưng không làm thương tổn nó nửa phần.
Không hổ là con mình, Lâm Nhạc Nhạc dương dương tự đắc.
Cậu ngủ không biết trời đất, lúc này đã là hơn sáu giờ tối. Cậu dậy đi dạo một vòng, phát hiện trong nhà chỉ có mỗi mình mình, gọi Tưởng Trạch hai tiếng xác nhận hắn không ở nhà, thế là gọi điện thoại cho hắn.
Mà lúc này Tưởng Trạch đang trên đường đón chú Lâm và ba Lâm.
Tuy ba Lâm không mở miệng chỉ trích hắn, nhưng hắn vẫn có thể rõ ràng cảm nhận được cảm xúc lo lắng và bất mãn của y.
Hắn hiểu cho ba Lâm, bởi vì hiện tại hắn cũng tự trách mình không thể quan tâm Lâm Nhạc Nhạc sớm chút, như vậy ít nhất có thể không xảy ra chuyện ngoài ý muốn như này.
"Chú, cháu xin lỗi, do cháu không cẩn thận." Tưởng Trạch mở miệng giải thích, nói được nửa tiếng chuông điện thoại vang lên.
Ba Lâm đang giận, nghe Tưởng Trạch nói vậy, hận không thể gật đầu ngay.
Tưởng Trạch liếc nhìn màn hình, trước khi nghe nói cho ba Lâm chú Lâm:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-me-phao-hoi-cong/505685/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.