Tám giờ tối, Lâm Nhạc Nhạc ườn trên ghế phó lái buồn ngủ, cả ngày hôm nay cũng hoàn toàn mệt mỏi. 
 Mà Khương Hoài nghẹn cả ngày rốt cục không nhịn được nhắn WeChat cho Lâm Nhạc Nhạc. 
 Khương Hoài: Cậu thật sự hẹn hò với Tưởng Trạch à? 
 Lâm Nhạc Nhạc lấy điện thoại liếc nhìn, trả lời Khương Hoài. 
 Lâm Nhạc Nhạc: Chuyện này nói giỡn được á hả? 
 Khương Hoài: Không phải, cậu không phải trai thẳng à? 
 Lâm Nhạc Nhạc: Chẳng lẽ anh thẳng chắc? 
 Khương Hoài: Anh đương nhiên thẳng! 
 Lâm Nhạc Nhạc: Anh nói thì cho là thế đi.【 nhàn nhã 】 
 Khương Hoài bên kia không nói gì, Lâm Nhạc Nhạc lại tò mò. 
 Lâm Nhạc Nhạc: Anh và Tưởng Trạch cụ thể có ân oán gì? Em thấy ấn tượng của Tưởng Trạch với anh rất tốt mà. 
 Kỳ thật đây là Lâm Nhạc Nhạc nói bừa, ấn tượng của Tưởng Trạch với Khương Hoài như thế nào cậu cũng chẳng biết, nhưng ít nhất lúc đối mặt và nhắc tới Khương Hoài, Tưởng Trạch cũng không tỏ ra địch ý và phản cảm gì cả. Lâm Nhạc Nhạc cảm thấy mình phỏng đoán chính xác. 
 Khương Hoài: Tưởng Trạch có ấn tượng tốt với anh? 
 Khương Hoài không nghĩ tới Tưởng Trạch lại còn coi trọng mình, nếu thật là như vậy, Khương Hoài cảm thấy mình nơi chốn đâm thọt Tưởng Trạch sau lưng như vậy lại có vẻ bụng dạ hẹp hòi. 
 Lâm Nhạc Nhạc dù sao cũng không biết Khương Hoài nghĩ gì, bịa chuyện nói: À, đúng vậy. 
 Khương Hoài:...... Dù sao đây là một chuyện phức tạp lắm. 
Lâm Nhạc Nhạc mơ hồ lấp liếm, để cho Khương Hoài ném điện thoại ở giữa phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-me-phao-hoi-cong/505644/chuong-41.html