Hai người hẹn hò kỳ thật rất đơn giản, anh tiến em lui, khi thái độ một bên cường ngạnh lên, một bên khác phải mềm đi.
Ít nhất...... Đây là chuyện Lâm Nhạc Nhạc cảm thấy được.
Huống chi hiện tại Tưởng Trạch còn quần áo không chỉnh tề, khiến cho cậu có vẻ lấn lướt hơn.
Lâm Nhạc Nhạc đưa tay lấy vội khung ảnh cho Tưởng Trạch xem, không tiếng động khoe khoang.
Trong khung ảnh không chỉ có đại quái thú mà Lâm Nhạc Nhạc vẽ, bên ngoài đại quái thú còn bị Tưởng Trạch vẽ một hình trái tim màu đỏ, bây giờ thành chứng cứ phạm tội, làm cho Lâm Nhạc Nhạc vênh mặt đắc ý.
Nhưng cậu không ngờ Tưởng Trạch chỉ dừng chân một chút, sau đó đi ra phòng tắm luôn. Hắn tùy tay kéo khăn tắm trên người mình lau đầu mấy cái, cứ như vậy khỏa thân trong tầm mắt của Lâm Nhạc Nhạc.
Tưởng Trạch buông khăn tắm, giương mắt nhìn Lâm Nhạc Nhạc: "Em chắc chứ?"
Chiếm tiện nghi có gì mà không chắc, Lâm Nhạc Nhạc lập tức gật đầu: "Em chắc."
"Ừ." Tưởng Trạch xoay người mở tủ quần áo, lấy một bộ quần áo ngủ ra, đưa lưng về phía Lâm Nhạc Nhạc mặc.
Cho nên...... vì sao phản ứng của anh ấy bình thản đến vậy?
Lâm Nhạc Nhạc tựa vào ghế, có chút thất vọng với phản ứng của Tưởng Trạch. Hình như Đại ma vương này có phản ứng y như khi con đến tìm mình ngủ chung sao ấy?
Đây là phản ứng đối đãi với bạn trai mới, chưa ôm nhẹ hôn nhẹ hẳn hoi ấy hả?
Lâm Nhạc Nhạc liếc nhìn giường, thử hỏi: "Em ngủ bên nào?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-me-phao-hoi-cong/505640/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.