Cơn bão vốn được dự tính hướng đi ngang qua thành phố J trên đường lại chuyển hướng, cơ hồ quét ngang cả thành phố J, đánh mọi người trở tay không kịp.
Gió to mưa to vẫn từ giữa trưa liên tục tới buổi tối cũng không chút nào ngớt, ngược lại càng nặng nề mà dày đặc làm cho người ta cảm thấy không thể thở.
Trong dạng thời tiết này, Lâm Nhạc Nhạc cảm thấy mình ban ngày khúm núm mời Tưởng Trạch về đến nhà thật sự là đại trượng phu trí tuệ, bằng không giờ này khắc này cậu một mình đứng ở trong nhà còn có thể có cảm giác an toàn như bây giờ sao?
Lâm Nhạc Nhạc ôm sách làm bộ nghiêm túc, khóe mắt lại trộm liếc nhìn Tưởng Trạch dựa ngồi ở đầu giường, sau đó tự đắc quơ quơ chân.
Chờ giả vờ giả vịt gần đủ, Lâm Nhạc Nhạc đưa tay đặt sách lên bàn, người cũng đứng lên theo.
Cậu đương nhiên là không định ngủ cùng Tưởng Trạch.
Bọn họ về sau là quan hệ anh cả và em dâu, tuy rằng bây giờ vẫn chưa tới trình độ đó, Lâm Nhạc Nhạc nghĩ nghĩ, cậu chỉ sợ về sau hồi tưởng sẽ xấu hổ.
Bởi vậy cậu mở miệng nói: "Anh, anh ngủ phòng này đi, bình thường là em ở, em xuống dưới lầu ngủ phòng của ba với chú em." Lâm Nhạc Nhạc nói xong còn bổ sung một câu, "Ừm, ga giường của em là hôm qua mới thay, sạch lắm."
Kỳ thật ga giường này cũng không phải ngày hôm qua mới thay, thay đã có bốn năm ngày. Nhưng Lâm Nhạc Nhạc cảm thấy bốn năm ngày khác một hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-me-phao-hoi-cong/505618/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.