Nhiễm Sở Sở chấp nhận số phận bật đèn điện thoại, chuẩn bị nương theo ánh đèn đi về thì bắt gặp quản gia vừa mới tắt đèn trên đường đi.
“Bà chủ? Sao bà lại ở đây?” Quản gia cũng cầm đèn pin, ông còn đẩy mắt kính như không chắc chắn. Không phải lúc trước bà chủ nói muốn tắt đèn ngủ sớm một chút à? Sao giờ cô còn ở đây.
“Vừa hay, tôi có vài việc muốn nói với ông.” Nhiễm Sở Sở: “Sau này không cần tắt đèn vào mười giờ đúng đâu.”
Ngoài việc này ra, cô còn cẩn thận tự hỏi một chút nguyên chủ còn có quy củ nào không phù hợp với “người thường” không rồi bảo quản gia sửa lại hết.
Sau khi sắp xếp xong, Nhiễm Sở Sở mới xoay người lên lầu, đi được một nửa thì cô như lại nghĩ tới gì đó mà ngoảnh đầu nói: “Đúng rồi, ngày mai có thể cho người mua thêm chút đồ uống về, đủ loại, càng nhiều càng… Chất đầy nửa cái tủ lạnh là được.”
“Còn nữa, cũng có thể mua chút rượu.”
Quản gia nghe xong thì sửng sốt, nghiêm túc nhớ kỹ từng câu một, ông còn đang nghĩ sự thay đổi của bà chủ quá lớn. Chẳng qua sửa lại như vậy cũng tốt. Sau khi sửa đổi thì tần suất cậu chủ về nhà sẽ cao lên.
Ông nghĩ, kết quả khi Nhiễm Sở Sở biến mất ở đại sảnh thì ông mới nhớ mình đã quên nhắc cô. Thật ra trong nhà có rất nhiều rượu, ông chủ còn đặc biệt để trống một tầng để trưng bày rượu kia mà.
*
Ngày hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-me-ke-nha-giau-thi-tro-thanh-than-tuong-cua-con-rieng/2918860/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.