Thấy y không phản bác, thiếu niên thoáng có chút thất vọng nói: “Thì ra ngươi thật sự… Ta vốn tưởng rằng ngươi là…” Thở dài, “Quên đi, mặc kệ những thứ này, ta cố ý chọn đại hội Võ Lâm tới đây, là do trước đó không lâu có được một quẻ, trong quẻ nói chuyện ta muốn biết đến nơi này là có thể biết, vừa vặn bên trong trang các ngươi có người chuồn ra báo tin cho chúng ta, ta liền thuận nước đẩy thuyền…”
Trình Dục nói: “Nếu là ngươi muốn lấy mật văn tiên thuật gì đó mà nói, ta có thể thề, cho tới bây giờ ta chưa từng thấy qua đồ vật như vậy trong Phù Vân sơn trang.”
Thiếu niên lắc đầu, nói: “Nếu Trình Sóc đã dùng, đương nhiên sẽ không lưu đồ lại Phù Vân sơn trang, ta đến không phải vì điều này, kỳ thật… ta đến đây là muốn hỏi ngươi một chút, Xung Vân đạo trưởng cùng Vô Thủy đại sư có phải cho ngươi hai túi gấm hay không?”
Phượng Thăng Minh nhíu mi, nói: “Ngươi biết?”
Dường như thiếu niên nhìn ra được hắn nghi ngờ, cười nói: “Ta không có thám thính chuyện tư mật của Phù Vân sơn trang các ngươi, cũng không muốn tham gia võ lâm phân tranh, năm đó gia gia ta… tổ tiên ta từng gặp bọn họ được họ tặng hai túi gấm, chẳng qua hai túi gấm kia bị người trong lòng ông đoạt đi, ông vẫn không xem được… Ta cũng không xem được, có người nói hai người bọn họ không phải chỉ tặng một người, chỉ là người khác ta chưa nghe nói qua, ngược lại được tin tức từ chỗ ngươi, từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-de-de/1590161/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.